HOA LỤC BÌNH - Trang 92

Sĩ Nguyên cố bào chữa:
– Con đã tiếp xúc với cô ấy nhiều lần rồi nên con biết.
Lắc đầu bà Ngọc Trâm phán đoán:
– Có phải cô gái nào đó đã hốt hết hồn của con?
Sĩ Nguyên vội thanh minh:
Dạ, chúng con chảng vui vẻ khi gặp nhau
– Nhưng cô ta là con nhà giàu
– Nghèo giàu thì có liên quan gì đến tình cảm hả mẹ?
Bà Ngọc Trâm tỏ ý không hài lòng:
– Sao không liên quan nhà ta đâu thể cưới con gái nhà nghèo được?
Sĩ Nguyên nhìn mẹ kêu lên:
– Giàu nghèo có gì khác nhau đâu, chẳng lẽ nghèo lại là cái tội.
Bà Ngọc Trâm lại phán quyết:
– Nhất định con phải cưới Huệ Trinh cho mẹ.
Bả bỏ đi về phòng để mặc cho Sĩ Nguyên nhăn nhó mặt mày.
Thấy bóng Sĩ Nghĩa vừa cho xe vào cổng Sĩ Nguyên mừng thầm trong
bụng, có thể anh Hai sẽ giải quyết được cho mình:
– Giờ này sao còn đứng đây?
Sĩ Nguyên bước đến gần anh hơn:
– Em có ý chờ anh đây.
Sĩ Nghĩa ngạc nhiên nhìn em:
– Chờ anh ư?
– Vâng!
– Việc gì vậy?
Sĩ Nguyên chỉ băng đá gần đó:
– Em muốn nói chuyện với anh.
Sĩ Nghĩa do dự:
– Nhưng anh đang định đi tắm; mình đầy mồ hôi.
Khoát tay Sĩ Nguyên lắc đầu:
– Lát nữa hãy tắm.
– Vừa bước cùng Sĩ Nguyên đến ghế đá Sĩ Nghĩa hỏi đùa:
– Việc gì mà coi bộ em nghiêm túc dữ vậy?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.