HOA LỤC BÌNH - Trang 91

Hơi khó hiểu vì câu nói của cô ta, nhưng Mỹ Thuận chẳng quan tâm mà lại
nói:
– À, là giám đốc đã đi rồi.
– Này, Sĩ Nguyên là của tôi. Tôi và anh ấy đã mấy năm gắn bó.
Nhăn mặt Mỹ Thuận chẳng muốn nghe nói thêm nữa nên vội lắc đầu:
– Chị nói với tôi chuyện ấy làm gì.
– Nói cho cô biết để mà đừng có tơ tưởng.
Mỹ Thuận chợt suy nghĩ, cô nói:
– Em không biết chị muốn nói gì nữa.
– Cô đừng có mà giả nai. Anh ta đưa cô lên đây là có ý đồ.
Mỹ Thuận tròn mắt:
– Ý đồ ư ?
– Có thể anh ta đã phải lòng cô rồi cũng nên.
– Chị ....
– Nhưng cô phải liệu hồn đấy.
– Chị doạ tôi ư ?
– Chẳng phải doạ mà là nói thật.
– Nói thật!
Ngân Thuỷ nói tiếp, giọng đầy uy quyền:
– Tôi có thể đuổi việc cô vào lúc nào.
Mỹ Thuận nghe đến đuổi việc đã cuống quít lên:
– Nhưng tôi đâu có làm gì có lỗi.
– Tự cô biết đấy?
Ngân Thuỷ đi rồi Mỹ Thuận vần còn đứng chết lắng nhìn theo ...

Sĩ Nguyên nhìn mẹ anh từ chối:
– Con không cưới Huệ Trinh đâu mẹ.
Bà Ngọc Trâm hắng giọng:
– Lý do vì sao?
Sĩ Nguyên cố nói:
– Cô ấy và con hoàn toàn chẳng hợp nhau đâu.
– Chưa có về sống với nhau thì làm sao biết không hợp nhau chứ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.