HOA MẬN TRẮNG - Trang 30

trọng với công việc bình thường của mình.

Thầy không phải là một nghệ sĩ nổi tiếng như các bạn của thầy, nhưng đối
với chúng tôi, hình ảnh hiền hậu khiêm nhường của thầy đáng quý trọng
biết bao.

Có lẽ đến phút cuối của cuộc đời, thầy cũng không biết rằng: Chính chúng
tôi – những học trò nhỏ của thầy – đã viết vào quyển sổ cảm tưởng trong kỳ
triển lãm ấy. Bây giờ, thầy Bản không còn nữa!
Tối ấy, ngồi với nhau, chúng tôi nhắc nhiều và nhớ nhiều đến thầy…
Thưa thầy giáo dạy vẽ kính yêu!

Viết những dòng này, chúng em muốn xin thầy tha lỗi cho chúng em và
muốn lần nữa được thưa với thầy rằng: Chúng em biết ơn thầy, mãi mãi
biết ơn thầy…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.