HOA MẬN TRẮNG - Trang 37

Xuân Quỳnh

Hoa mận trắng

HOA MẬN TRẮNG

Làng Dược Hạ ở chân núi Mào Gà. Đường làng nhiều cọ, bờ rào nhiều mây
dai và dây lạc tiên. Trẻ con trong làng thường lên đồi cắt lá guột đem về
đun. Bó guột thành từng bó to, lăn từ lưng đồi xuống rồi gánh về làng. Chỉ
riêng trẻ làng Dược Hạ biết cách bó guột chặt, to mà gọn nhất. Chúng cắt
cũng nhanh nhất, không trẻ làng nào theo kịp. Khi chơi ô ăn quan, chơi
cướp cờ, khi học hát cũng như khi thi bơi ở đầm, trẻ làng Dược Hạ luôn
được giải nhất. “Trẻ con làng ta” – Trẻ làng Dược Hạ thường nói một cách
tự hào như vậy.

Tất cả học sinh lớp 4B đều là trẻ con Dược Hạ. Ai cũng biết lớp 4B của cô
giáo Thư học giỏi, cả lớp chơi thân với nhau như anh chị em ruột.
Thằng Định – lớp phó – được coi là “thủ lĩnh” của bọn con giai, nó chỉ huy
đội bóng lớp.

Sáng nay, Định vừa đến trường, thằng Biên còi vội vã chạy tới, thì thầm:
- Lớp ta mới có một đứa mới, con gái.
- Ở đâu về?
- Không biết. Nhưng không phải người làng ta, cũng không phải trẻ con
vùng núi Mào Gà.
- Nhưng lớp 4B chỉ toàn trẻ con Dược Hạ cơ mà – Thằng Định nhăn mũi,
có vẻ bực tức lắm.
- Cô Thư nhận nó rồi. Nó ngồi cạnh cái Tâm.
Tiếng trống vào học đổ dồn. Biên còi tất tả chạy đi, còn ngoái cổ lại nói
thêm:
- Nó tên là Bích.

Vào lớp, Định đưa mắt nhìn: Cái Bích kia rồi! Đó là một đứa con gái bé
nhỏ, mặc áo bông xanh, tóc buộc thành hai đuôi sam nhỏ xíu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.