HOA MỘNG ẢO - Trang 123

nhà.

“Hả? Sao vậy con? Ở Osaka có chuyện gì à?” Mẹ anh hỏi với giọng lo

lắng. Cũng chẳng có gì lạ. Vì anh vừa mới quay về Osaka được mấy ngày.

“Không có gì đâu mẹ. Trường con đang nghỉ hè mà nghiên cứu của con

cũng xong một phần rồi nên con muốn nghỉ ngơi một chút. Hôm giỗ bố con
không mang theo quần áo để thay nên không ở lại luôn được. Con về được
phải không? Dù sao đấy cũng là nhà của con mà.”

“Ừ, mẹ biết thế, nhưng hôm trước không phải con bảo là đang bận à…”

Bà Shimako ngạc nhiên.

“Tình hình bây giờ thay đổi rồi mẹ ạ. Mà thôi, khi nào lên được tàu siêu

tốc, con sẽ gọi lại.”

“Mẹ hiểu rồi. Con cẩn thận nhé.”
Anh nói vâng rồi dập máy, “Mình phải cẩn thận cái gì đây?” anh lẩm

bẩm. Dường như trong mắt người mẹ, con trai lúc nào cũng là một đứa trẻ.

Anh đang xếp đồ thì có tin nhắn đến. Người gửi là Akiyama Rino. Cô

nhắn rằng có nhiều chuyện muốn trao đổi nên khi nào anh có dự định quay
lại Tokyo thì báo cho cô biết.

Anh trả lời lại ngay lập tức. Nội dung như sau: ‘Đúng lúc quá! Tôi đang

sắp sửa lên đường trở về Tokyo. Đêm nay chắc tôi sẽ vê đến nhà, lúc đó tôi
sẽ liên lạc lại với cô. Thế nhé.

Sau khi xác nhận tin nhắn đã được gửi, Sota bỏ điện thoại xuống rồi hồi

tưởng lại gương mặt hơi có vẻ hiếu thắng của Akiyama Rino. Anh cảm
thấy thật may mắn khi được gặp cô. Nếu không có cuộc gặp ngày hôm đó
hẳn là anh sẽ không biết gì về những hành động kỳ lạ của Yosuke và cứ tiếp
tục cuộc sống như từ trước tới giờ.

Hiện giờ động lực lớn nhất của anh chính là khám phá ra những điều mà

anh trai mình đang che giấu. Anh tin rằng chuyện này chắc chắn có liên
quan tới cái hố sâu ngăn cách mà anh cảm nhận đối với Yosuke và cả người
bố đã mất.

Anh đang tiếp tục sửa soạn hành lý thì điện thoại lại reo lên. Akiyama

gọi đến.

“Alô.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.