HOA MỘNG ẢO - Trang 122

17

Khi Sota đưa ra lý do muốn xin nghỉ một thời gian vì sức khỏe của mẹ
kém, giáo sư của anh dễ dàng đồng ý ngay.

“Được thôi! Luận văn của em vẫn đang tiến triển thuận lợi nên tạm nghỉ

cũng được. Mà quan trọng hơn là em đã nói chuyện với gia đình về định
hướng công việc sau này chưa?”

“Chưa ạ!” Sota khẽ lắc đầu. “Lần trước do bận chuẩn bị đám giỗ ba năm

của bố em nên vẫn chưa có thời gian bàn về chuyện đó.”

“Vậy thì lần này em nên nói chuyện rõ ràng với gia đình đi. Đó là cuộc

đời của em chứ không phải của ai khác đâu.”

“Em hiểu rồi ạ.” Sota trả lời rồi rời khỏi phòng giáo sư. Ông là người đã

theo dõi chỉ bảo anh từ trước đến giờ và cũng chính là người đã khuyến
khích anh ở lại nghiên cứu tại trường đại học. Tuy nhiên gần đây ông lại tỏ
ra hối hận vì đã khuyên anh như thế.

Nghe Sota nói sẽ quay lại Tokyo, Fujimura hết sức ngạc nhiên.
“Chuyện gì kỳ vậy? Lần trước mày khó chịu khi phải về nhà cơ mà. Sức

khỏe của má mày kém đến vậy sao?”

Anh không muốn dối bạn nên đã nói cho Fujimura biết thực ra mẹ anh

vẫn rất khỏe mạnh.

“Chuyện nhà thôi, tao có mấy việc cần phải giải quyết cho xong. Chưa

xử lý xong việc này thì tao không thể lo đến chuyện tương lai được.”

“Ra thế.” Fujimura có vẻ muốn biết rốt cuộc là chuyện phức tạp thế nào

nhưng không hỏi. “Nhà ai cũng có những chuyện mà người ngoài không
hiểu được hết ha! Tao hiểu rồi, khi nào mày quay lại đây, mình đi uống gì
đó nghen! Đương nhiên là mày đãi rồi.”

“Ừ, mày nhớ tìm quán nhậu nào cho mình uống thoải mái trước đi nhé!”
Sau khi tạm biệt Fujimura trở về phòng trọ, anh liền gọi điện thoại về

nhà. Bà Shimako nhấc máy ngay lập tức. Anh nói với bà đêm nay sẽ về

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.