HOA MỘNG ẢO - Trang 124

“À… tôi đây, Akiyama Rino! Bây giờ anh có nói chuyện được không?”
“Được chứ. Tôi đang ở trong phòng, cô đọc được tin nhắn của tôi chưa?”
“Tôi đọc rồi. Nhưng tôi nghĩ nói trực tiếp thì nhanh hơn nên mới gọi

điện.”

“Có chuyện gì thế? Cô viết trong tin nhắn là có nhiều chuyện muốn trao

đổi nhưng mà có việc gì gấp thế? Cô biết thêm điều gì về cây hoa màu vàng
đó à?”

“Chuyện đó thì không có nhiều tiến triển nhưng có chuyện này lạ lắm,

cảnh sát đã tìm đến tôi và hỏi về chậu hoa bị mất. Đến tận bây giờ lại hỏi
chuyện đó, anh không thấy kỳ lạ sao?”

“Chuyện này… lạ thật đấy!”
“Đúng thế phải không? Vậy nên tôi vẫn chưa nói gì với anh ta về anh cả.

Viên cảnh sát đó cứ đáng nghi thế nào ấy.”

“Đáng nghi thế nào cơ?”
“Kiểu như anh ta đang giấu điều gì đó hoặc không chịu nói sự thật… nói

chung là rất đáng ngờ. Nói qua điện thoại khó giải thích quá!”

“Tôi hiểu rồi. Vậy thì mình sớm gặp nhau đi, ngày mai luôn có được

không?”

“Mai hả… Tôi thì được nhưng mà…”
“Có vấn đề gì à?”
“À không phải vậy… Mà tối nay mấy giờ anh về đến Tokyo?”
“Tối nay à? Ờ thì, nếu nhanh thì…” Anh liếc đồng hồ.
Bây giờ đang là hơn bốn giờ chiều. “Chắc tầm tám giờ tôi về đến ga

Tokyo.”

“Sau đó anh có kế hoạch gì chưa?”
“Không, tôi chỉ định về nhà thôi. Sao, cô định gặp tối nay luôn à? Gấp

đến thế sao?”

“Thực ra còn một chuyện quan trọng nữa. Vì chuyện đó nên tôi mới gọi

điện.”

Sota cầm lại điện thoại. “Có chuyện gì thế? Về cây hoa màu vàng à… à

mà không, cô vừa mới nói chuyện đó không có tiến triển gì cả mà.”

“Không phải chuyện đó. Tôi muốn hỏi anh Gamo về cô gái ấy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.