HOA MỘNG ẢO - Trang 33

mười một giờ rưỡi sáng. Cô đi ngủ lúc hơn năm giờ nên tính ra đã ngủ
được hơn sáu tiếng đồng hồ. Trong khoảng thời gian gần đây thì như thế có
thể coi là nhiều.

Rino ngồi xuống giường, nhẩm lại những việc định làm hôm nay. Buổi

chiều cô có một tiết học cần phải tham gia.

Nhìn sang cái bàn bên cạnh đầy những vỏ lon bia và rượu hoa quả lăn

lóc, cô tự nhủ chỉ có uống nhiều như thế thì mình mới say nổi, thật đáng
ghét là cơ thể mình hấp thụ cồn quá tốt.

Rino chậm rãi đứng dậy rồi lại bồn rửa rửa mặt. Nhìn mình trong gương,

cô nhận ra làn da của mình không giống một thiếu nữ hai mươi tuổi. Cô
cũng chẳng còn dáng vẻ của một vận động viên nữa.

Cô trang điểm qua loa, thay quần áo rồi bước ra khỏi nhà. Mây trôi chầm

chậm báo hiệu trời sắp mưa. Dù đã sắp đến kỳ nghỉ hè nhưng chưa hề thấy
dấu hiệu mùa mưa sẽ kết thúc.

Từ khu nhà chung cư dành riêng cho nữ mà ở đến trường đại học mất

chừng mười phút đi bộ. Cô ăn trưa tại một cửa hàng hamburger trên đường
rồi đi tới trường.

Rino đã học tới năm thứ ba, nhưng ngoài những người trong câu lạc bộ

bơi lội ra, cô chẳng có thêm bạn mới nào cả. Vì cùng đã nghỉ luôn câu lạc
bộ nên bây giờ đến trường cô chỉ có một mình. Cô cố gắng tránh không đên
gần bể bơi hay phòng hợp câu lạc bộ. Thực ra, các thành viên câu lạc bộ
không làm gì khiến cô khó chịu. Thậm chí họ còn giữ kẽ này nọ nữa. Điều
đó làm cô thấy có lỗi hơn là khó chịu nên mới chủ động tránh mặt.

Khi qua cổng trường, cô vừa đi vừa gọi điện.
“A lô!” Giọng thảnh thơi của ông Shuji trả lời.
“Ông nội ơi, con đây!”
“Ồ, Rino đó hả?”
“Hôm nay học xong ở trường con tới chỗ ông được không ạ?”
“Được chứ, hôm nay ông không bận gì.”
“Vậy con đến chỗ ông nhé! Con sẽ mang bánh đến, ông muốn ăn gì

nào?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.