HOA MỘNG ẢO - Trang 31

Đó là một cây hoa màu vàng. Những cánh hoa dài và mỏng hơi xoắn lại

kéo dài ra mọi hướng. Lá cây cũng thơn dài. Rino vốn không thạo về hoa
cỏ nên cô hoàn toàn khống biết đó là hoa gì.

Rino nhìn ra vườn. Cô tìm thấy ngay chậu hoa ấy nhưng bông hoa không

còn ở đó nữa.

“Bông hoa ấy sao rồi ông?”
“À. Tiếc rằng nó đã tàn mất rồi.”
“Ôi, thế ạ!”
Rino lấy ra chiếc USB từ túi xách cắm vào máy tính, nhanh chóng chép

lại các file ảnh.

“Thế cuối cùng đó là loài hoa nào vậy ông?”
“Ừm… biết nói sao đây nhỉ?” Ông Shuji cất sách vào tủ rồi quay lại

phòng khách. “Chuyện này không thể nói bừa được.”

“Ơ, nghĩa là sao ạ?”
“Ông không biết chắc chắn mà mới chỉ đang tìm kiếm thông tin thôi. Sau

này ông mới biết được. Sau này!”

Đôi mắt đang nhìn chăm chú vào máy tính của ông Shuji sáng bừng lên.

Rino nhận ra ông đang phấn chấn. Đây là lần đầu tiên cô thấy ông như vậy.

“Chà, thế con phải viết gì lên blog đây? Viết là một loài hoa chưa biết rõ

chủng loại được không ạ?”

Khi Rino hỏi thế, vẻ mặt ông Shuji chợt trở nên nghiêm trọng.
“Không, đừng làm thế. Không được đăng hình bông hoa này lên!”
“Ơ, tại sao ạ?”
“Ông không nói cụ thể ra được. Nhưng nếu con làm thế, sẽ gây ra một

chấn động rất lớn. Việc này tạm thời là bí mật giữa ông và Rino thôi. Thế
nhé!”

Dù giọng điệu có vẻ nghiêm trọng nhưng trong mắt ông Shuji lại ánh lên

một tia sáng đầy hy vọng. Có lẽ đây là một niềm vui khôn xiết đối với ông.

“Con hiểu rồi. Con sẽ không nói ra chuyện này với ai đâu.”
“Ông xin lỗi nhé! Nhưng chắc chắn sẽ đến ngày con hiểu thôi.” Ông

Shuji âu yếm dùng ngón tay vuốt ve bông hoa trên màn hình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.