HỎA NGỤC - Trang 126

Chương 21

“Xin lỗi!”, Robert Langdon đuổi theo nhóm sinh viên. “Xin thứ lỗi!”
Tất cả bọn họ quay lại và Langdon giả bộ như nhìn xung quan một lượt

như một du khách bị lạc đường.

“Học viện Nghệ thuật Quốc gia ở đâu nhỉ?”, Langdon hỏi bằng thứ tiếng

Ý nhát gừng.

Một cậu chàng xăm trổ thản nhiên rít một điếu thuốc và đáp lại vẻ không

mấy thân thiện, “Chúng tôi không nói tiếng Ý”. Giọng điệu cậu ta mang ngữ
điệu Pháp.

Một cô gái trách móc cậu bạn xăm trổ và lịch sự chỉ tay dọc theo bức

tường dài về phía Porta Romana. “Quá về phía kia, cứ đi thẳng về phía
trước.”

“Cứ đi thẳng về phía trước”, Langdon dịch lại. “Rất cảm ơn!”
Đúng lúc đó, Sienna xuất hiện mà không để ai nhìn thấy từ phía sau

buồng vệ sinh và tiến lại. cô gái ba mươi hai tuổi yểu điệu bước đến gần
nhóm sinh viên, Langdon đặt một bàn tay lên vai cô. “Đây là em gái tôi,
Sienna. Cô ấy là giáo viên nghệ thuật.”

Cậu trai xăm trổ lầm bẩm “T-I-L-F [1]”, và đám bạn trai của cậu ta cười

phá lên.

Langdon mặc kệ bọn họ. “Chúng tôi đên Florence để nghiên cứu những

địa điểm khả dĩ, chuẩn bị cho một năm giảng dạy ở nước ngoài. Chúng tôi đi
cùng các bạn có được không?”

“Được thôi ạ”, cô gái người Ý mỉm cười nói.
Khi cả nhóm tiến về phía cảnh sát ở Porta Romana, Sienna đã say sưa trò

chuyện cùng đám sinh viên còn Langdon lẩn vào giữa nhóm, cúi thấp
xuống, cố gắng không để lọt vào tầm nhìn.

Hãy tìm kiếm và anh sẽ thấy, Langdon nghĩ thầm, mạch đập của anh rộn

lên vì cảm giác phấn khích khi hình dung ra mười rãnh ở Malebolge.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.