anh thì thào. “Thực tế chúng chỉ tới một vị trí chính xác trong thành cổ này.
Đây là nơi tìm ra câu trả lời.”
“Chỗ nào trong thành cổ?”, Sienna giục. “Anh đã nghĩ ra được gì rồi?”
Có những tiếng cười vang lên từ mé bên kia buồng vệ sinh. Một nhóm
sinh viên nghệ thuật nữa đang đi ngang qua, cười đùa và huyên thuyên bằng
đủ thứ ngôn ngữ. Langdon thận trọng nhìn qua buồng vệ sinh, dõi theo bước
họ đi. Rồi anh quan sát đám cảnh sát. “Chúng ta phải tiếp tục di chuyển. Tôi
sẽ giải thích ở trên đường.”
“Trên đường ư?”, Sienna lắc đầu. “Chúng ta sẽ chẳng bao giờ lọt qua
được Porta Romana.”
“Cứ ở yên đây trong ba mươi giây”, anh bảo cô, “sau đó theo tôi”.
Nói xong, Langdon lách ra ngoài, bỏ mặc người bạn mới ngơ ngác ở lại
một mình.