HỎA NGỤC - Trang 151

xem xét bức bích họa đó của Vasari và hy vọng nó thức tỉnh trí nhớ của anh.
Có lẽ nó sẽ giúp anh biết được cái máy chiếu từ đâu ra và tại sao anh lại
mang theo nó.”

Langdon nhớ lại người phụ nữ đầu đinh lạnh lùng hạ sát bác sĩ Marconi…

những người lính nã đạn vào họ… quân cảnh Ý vây lấy Porta Romana.... Và
giờ đây một máy bay thám sát không người lái đang lùng tìm họ khắp vườn
Boboli. Anh im lặng, dụi đôi mắt mỏi mệt trong lúc cân nhắc mọi lựa chọn
của mình.

“Robert!”, giọng Sienna vang lên. “Còn một chuyện nữa… một chuyện có

vẻ không mấy quan trọng, nhưng giờ đây dường như lại rất quan trọng.”

Langdon ngước mắt lên, đáp lại giọng nói nghiêm nghị của cô.
“Tôi đã định nói với anh ở căn hộ”, cô nói, “nhưng…”.
“Chuyện gì nào?”
Sienna mím môi, trông không được thoải mái. “Lúc anh đến bệnh viện,

anh bị hôn mê và cố tìm cách giao tiếp.”

“Đúng”, Langdon nói, “cứ lẩm bẩm ‘Vasari, Vasari’”.
“Vâng, nhưng trước đó… trước khi chúng tôi kịp lấy máy ghi âm, vào

những khắc đầu tiên sau khi anh đến, tôi vẫn nhớ anh nói một điều khác.
Anh chỉ nói đúng một lần, nhưng tôi tin là mình đã hiểu.”

“Tôi đã nói gì?”
Sienna ngước nhìn về phía chiếc máy bay và sau đó quay lại Langdon.

“Anh nói, ‘Tôi nắm giữ chìa khóa tìm ra nó… nếu tôi thất bại, khi đó tất cả
sẽ chết’”.

Langdon chỉ biết tròn mắt.
Sienna nói tiếp. “Tôi nghĩ anh nhắc đến vật trong túi áo khoác của mình,

nhưng giờ thì tôi không dám chắc.”

Nếu tôi thất bại, khi đó tất cả sẽ chết? Mấy từ này tác động đến Langdon

rất mạnh. Những hình ảnh chết choc đầy hăm dọa lóe lên trước mắt anh…
Hỏa ngục của Dante, biểu tượng hiểm họa sinh học, vị bác sĩ dịch hạch. Lại
một lần nữa, gương mặt của người phụ nữ tóc bạc xinh đẹp hiện ra, cầu xin
anh từ phía dòng sông máu Hãy tìm và sẽ thấy! Thời gian đang cạn dần!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.