HỎA NGỤC - Trang 16

Khúc dạo đầu

Ta là vong linh.
Qua thành phố buồn đau, ta lẩn tránh.
Qua nỗi thống khổ vĩnh hằng, ta trốn chạy.
Ta lê bước dọc bờ sông Arno, thở không ra hơi… rẽ trái vào Via dei

Castellani, lần lên phía bắc, lẩn vào bóng râm của tòa nhà Uffizi (1).

Và chúng vẫn truy lùng ta.
Giờ thì đã nghe rõ bước chân của chúng hơn khi mà chúng quyết tâm săn

đuổi đến cùng.

Chúng săn lùng ta đã nhiều năm ròng. Sự đeo bám dai dẳng của chúng

khiến ta phải ở dưới hầm… buộc ta phải sống trong cõi luyện hồn… quằn
quại bên dưới mặt đất như một con quái vật âm phủ.

Ta là vong linh.
Ở trên mặt đất lúc này, ta nhướng mắt nhìn về phương bắc, nhưng không

thể tìm thấy con đường thẳng tới sự cứu rỗi… vì dãy núi Apennine che lấy
tia sáng đầu tiên của buổi bình minh.

Ta đi qua phía sau tòa nhà có ngọn tháp với những lỗ châu mai và đồng hồ

chỉ có một kim… lách qua những người bán hàng rong buổi sớm ở Quảng
trường San Firenze, tiếng rao khàn khàn của họ còn nồng nặc mùi
lampredotto và ô liu nướng. Băng qua trước Bảo tàng Bargello (2), ta cắt
sang mé tây về phía cầu thang xoắn ốc của Tu viện Badia (3) và đến ngay
trước cánh cổng sắt ở dưới chân cầu thang.

Đến đây, phải gạt bỏ sau lưng mọi sự do dự.
Ta vặn tay nắm và bước vào lối đi ta biết rõ sẽ không có đường trở lại. Ta

hối thúc đôi chân nặng như chì bước lên dãy cầu thang hẹp… leo lên theo
chiều xoắn ốc trên nhựng bậc thang bằng đá cẩm thạch mềm, lỗ chỗ và sứt
mẹ.

Từ phía dưới vang lên những giọng nói. Đang van nài.
Chúng đang ở phía sau ta, không nhượng bộ, xáp lại gần.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.