HỎA NGỤC - Trang 169

Ernesto không lại gì những du khách tò mò cứ gõ vào cánh cửa nhỏ màu

xám bên ngoài văn phòng nơi anh vẫn ngồi, và anh thường mặc kệ cho tới
khi họ chán. Nhưng hôm nay tiếng gõ rất mạnh và liên tục.

Bực bội, anh cố tập trung vào cái ti vi của mình, lúc này đang phát lại trận

bóng ồn ã - đội Fiorentina gặp Juventus. Tiếng gõ càng to hơn. Cuối cùng,
vừa nguyền rủa đám du khách, Ernesto vừa chui ra khỏi buồng trực rồi theo
hành lang hẹp đi về phía tiếng gõ. Được nửa đường, anh dừng lại trước cánh
cửa chấn song thép đồ sộ vẫn luôn chặn kín lối đi này, ngoại trừ vào một vài
giờ đặc biệt.

Anh nhập chuỗi số bên ổ khóa và mở cửa, kéo nó sang bên. Sau khi bước

qua cửa, anh làm theo đúng thủ tục và đóng cánh cửa thép phía sau mình.
Rồi anh bước lại cánh cửa gỗ màu xám.

“Cửa đóng!”, anh quát to qua cửa, hy vọng người bên ngoài sẽ nghe thấy.

“Các vị không được vào đây!”

Tiếng đập cửa vẫn tiếp tục.
Ernesto nghiến răng. Lại dân New York đây mà, anh phán đoán. Lúc nào

cũng muốn cho bằng được. Lý do duy nhất đọi bóng Red Bulls của họ có
được thành công trên vũ đài thế giới là vì họ “chôm chỉa” được một trong
những huấn luyện viên giỏi nhất châu Âu.

Tiếng đập cửa vẫn tiếp tục, Ernesto miễn cưỡng mở cửa và đẩy hé ra vài

phân. “Cửa đóng mà!”

“Có chuyện gì vậy?”, Ernesto hỏi, vẻ cảnh giác.
Phía sau gã lính kia, một gã thứ hai đang cúi xuống, chỉnh sửa thứ gì đó

có vẻ như là một chiếc trực thăng đồ chơi. Cách xa hơn một chút, một gã
nữa đứng canh cầu thang, Ernesto nghe rõ tiếng còi cảnh sát gần đó.

“Anh nói được tiếng Anh không?” Giọng gã lính rõ ràng không phải dân

New York. Vùng nào của châu Âu nhỉ?

Ernesto gật đầu. “Một chút thôi!”
“Có ai đi qua cánh cửa này sáng nay không?”
“Không, thưa ngài! Không có ai cả.”
“Tốt lắm. Khóa chặt cửa nhé. Không cho phép air a vào. Rõ chưa?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.