Cánh cổng bảo vệ này làm băng gang đúc maù đen, trên đỉnh gắn những
mũi nhọn sơn vàng, và trông chẳng khác gì những tường rào tư gia đơn giản
bao quanh các ngôi nhà vùng ngoai ô. Buồn cười là tấm biển cung cấp thông
tin về Cổng Thiên đường lai không được gắn trên những cánh cổng đẹp đẽ
bằng đồng, mà trên cánh cổng bảo vệ tầm thường.
Langdon đã nghe nói về việc bố trí tấm biển thong tin đôi khi gây nhầm
lẫn cho khách du lịch, và vừa hay có một phụ nữ mập lùn mặc bộ đồ len
hiêu Juicy Couture len qua đám đông, đọc tấm biển, cau mày nhìn cách cổng
gang và chế diễu, “ Cổng thiên đường cơ à? Của khỉ, trông như hàng rào
ngăn chó ở nhà tôi!”. Rồi cô ta lạch bạch bỏ đi khi chưa ai kịp giải thích
điều gì.
Sienna nhích tới và vịn vào cánh cổng bảo vệ, hờ hững nhòm qua các lan
sắt để quan sát kết cấu khóa ở phía sau.
“Nhìn kìa”, cô thì thào, mở to mắt, ngoảnh về phia Langdon, “Cái khóa ở
phía sau không khóa.”
Langdon cũng nhìn qua rào sắt và thấy cô nói đúng. Chiếc khóa đặt ở vị
trí như thể đã khóa chặt, nhưng khi nhìn gần hơn, anh có thể thấy nó hoàn
toàn không khóa.
Cổng đã mở cho anh, nhưng anh phải nhanh lên.
Langdon ngước mắt nhìn Cổng Thiên đường phía sau hàng rào. Nếu đúng
là Ignazio để ngỏ những cánh cửa đồ sộ của Nhà rửa tội thì chỉ việc đẩy là
chúng mở ra. Tuy nhiên, lọt được vào trong mà không gây chú ý cho tất cả
mọi người trên quảng trường, đương nhiên bao gồm cả cảnh sát và bảo vệ
của Duomo, mới là việc khó khăn.
“Nhìn kìa!”, một phụ nữ đột nhiên kêu ré lên ở gần đó. “Anh ta sắp
nhảy!” Giọng cô ấy đầy kinh hãi. “Tháp chuồn đằng kia kìa!”
Langdon rời mắt khỏi những cánh cửa, và nhìn thấy người phụ nữ đang
hét lên…chính là Sienna. Cô đứng cách đó năm thước, tay chỉ về phía tháp
chuông Giotto và kêu to, “Ở trên đỉnh ấy! Anh ta sắp nhảy!”.
Mọi cặp mắt đều ngước lên trời, tìm kiếm trên đỉnh tháp chuông. Gần đó,
những người khác bắt đầu chỉ trỏ, nheo mắt, hỏi nhau.
“Có ai đó định nhảy xuống à?!”