HỎA NGỤC - Trang 501

đang quỳ lạy ở Mecca vậy. Động tác của anh khiến Mirsat cứng đờ, câm bặt,
và đột nhiên toàn bộ tòa nhà đột nhiên chìm vào im lặng.

Langdon hít một hơi thật sâu, ngoảnh mặt sang phải và nhẹ nhàng áp tai

trái vào mộ. Da thịt anh cảm nhận rõ sự lạnh lẽo của lớp đá.

Thứ âm thanh anh nghe vọng lên qua lớp đá rõ rệt như ban ngày.
Lạy Chúa.
Khúc cuối Hỏa ngục của Dante dường như đang vọng lên từ bên dưới.
Rất chậm rãi, Langdon xoay đầu, đăm đăm nhìn lên Brüder và Sinskey.
“Tôi nghe thấy rồi”, anh thì thào. “Tiếng nước nhỏ giọt.”
Brüder nhảy qua dây xích và quỳ xuống bên cạnh Langdon lắng nghe.

Một lúc sau, anh ta gật đầu lia lịa.

Giờ đây khi họ nghe thấy tiếng nước chảy xuống dưới, một câu hỏi vẫn

còn đó. Nó chảy đi đâu?

Tâm trí Langdon bỗng nhiên ngập tràn những hình ảnh của một cái hang

chìm một nửa, ngập trong thứ ánh sáng màu đỏ kỳ quái, đâu đó bên dưới họ.

“Hãy lần sâu vào tòa cung điện bị chìm…
vì ở đây, trong bóng tối, con quái vật chốn địa phủ chờ đợi,
lặn ngụp trong thứ nước đỏ như máu…
của cái đầm không hề phản chiếu ánh sao.”
Khi Langdon đứng lên và bước qua các cọc rào lần nữa, Mirsat vẫn trừng

trừng nhìn anh với vẻ cảnh giác và bị phản bội hiện rõ trên mặt. Langdon
đứng cao hơn anh chàng hướng dẫn người Thổ đến hơn gang tay.

“Mirsat”, Langdon bắt đầu nói. “Tôi xin lỗi. Anh có thể thấy đấy, đây là

một tình thế rất bất thường. Tôi không có thời gian để giải thích, nhưng tôi
có một câu hỏi quan trọng để hỏi anh về tòa nhà này.”

Mirsat cố gắng gật đầu yếu ớt. “Vâng.”
“Ở đây, bên mộ của Dandolo, chúng tôi nghe thấy một dòng nước chảy

đâu đó bên dưới lớp đá. Chúng tôi cần biết chỗ nước này chảy đi đâu.”

Mirsat lắc đầu. “Tôi không hiểu. Có thể nghe thấy tiếng nước bên dưới

sàn nhà ở khắp mọi chỗ trong Hagia Sophia mà.”

Tất cả mọi người cứng đờ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.