HỎA NGỤC - Trang 527

“Galata à?”, người đàn ông đáp lại. “Cầu Galata? Hay tháp Galata? Cảng

Galata?”

Langdon chỉ tay về phía chiếc xe buýt đang chạy đi. “Galata! Chiếc xe

buýt kia chạy đi đâu?”

Người đàn ông đội khăn xếp nhìn theo chiếc xe chạy xa dần và ngẫm nghĩ

một lúc. “Cầu Galata”, ông ấy đáp. “Nó dẫn ra khỏi thành cổ và bắc qua
thủy lộ.”

Langdon lầm bầm, mắt anh lại cuống cuồng nhìn qua phố nhưng không

thấy bóng dáng Sienna đâu. Lúc này có tiếng còi hụ khắp mọi nơi, những
chiếc xe phản ứng khẩn cấp lao vụt qua họ về phía bể chứa nước.

“Có chuyện gì vậy?”, người đàn ông hỏi, vẻ cảnh giác. “Mọi việc vẫn ổn

chứ?”

Langdon lại nhìn theo chiếc xe buýt chạy xa dần và biết đây là một canh

bạc, nhưng anh không còn lựa chọn nào khác.

“Không sao, thưa ông”, Langdon đáp. “Tôi đang gặp một tình huống khẩn

cấp và cần sự giúp đỡ của ông.” Anh ra hiệu về phía vệ đường, nơi người
hầu bàn vừa lái một chiếc xe Bently màu bạc bóng lộn đến. “Xe của ông
phải không?”

“Phải, nhưng…”
“Tôi cần đi xe”, Langdon nói. “Tôi biết chúng ta chưa bao giờ gặp nhau,

nhưng có chuyện rất tai hại vừa xảy ra. Đây là vấn đề sinh tử.”

Người đàn ông đội khăn xếp nhìn xoáy vào mắt vị giáo sư một lúc lâu,

như thể đang cố nhìn thấu gan ruột. Cuối cùng, ông ấy gật đầu. “Vậy thì anh
nên lên xe đi.”

Khi chiếc Bently rời khỏi vệ đường, Langdon thấy mình phải bấu chặt

vào ghế. Người đàn ông rõ ràng là một tài xế rất có kinh nghiệm và có vẻ rất
khoái thử thách luồn lách giữa dòng xe cộ, cố đuổi theo chiếc xe buýt.

Qua chưa đầy ba tòa nhà ông ấy đã đưa chiếc Bently của mình sát sau

chiếc xe buýt. Langdon nhổm về phía trước, nheo mắt nhìn qua cửa sổ hậu
xe buýt. Đèn trong xe rất tối, và những thứ duy nhất Langdon có thể nhận ra
là những cái bóng lờ mờ của hành khách.

“Xin hãy bám sát xe buýt”, Langdon nói. “Mà ông có điện thoại không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.