HỎA NGỤC - Trang 58

Chương 8

Langdon mở choàng mắt và hít một hơi thảng thốt. Anh vẫn ngồi nguyên

bên bàn của Sienna, tay ôm đầu, tim đập loạn xạ.

Chuyện quái quỷ gì đang xảy ra với mình thế này?

Hình ảnh người phụ nữ tóc bạc và cái mặt nạ có mỏ
cứ lởn vởn trong tấm trí anh. Ta là sự sống. Ta là cái
chết. Anh cố gắng xua đi hình ảnh đó, nhưng có cảm
giác như nó đã bám rễ vĩnh viễn vào tâm trí mình.
Trên bàn phím trước mặt, hai cái mặt nạ trên bìa
quyển Chương trình biểu diện đăm đăm nhìn anh.

Trí nhớ của anh sẽ lộn xộn và không được sắp xếp, Sienna từng nói như

vậy. Quá khứ, hiện tại và khả năng tưởng tượng sẽ bị lẫn lộn với nhau.

Langdon cảm thấy chóng mặt.
Đâu đó trong căn hộ, có tiếng điện thoại đổ chương. Đó là tiếng chuông

kiểu cũ, lanh lảnh, vọng đến từ gian bếp.

“Sienna!”, Langdon gọi to và đứng dậy.
Không có tiếng đáp. Cô ấy vẫn chưa về. Chỉ sau hai hồi chương, cơ chế

trả lời tự động kích hoạt.

“Xin chào, tôi nghe”, giọng Sienna nghe đầy vui vẻ trong tin nhắn trả lời.

“Xin hãy để lại tin nhắn hoặc gọi lai sau.”

Có tiếng bíp, và một phụ nữ vẻ hoảng loạn có chất giọng Đông Âu khá

nặng bắt đầu để lại lời nhắn. Giọng bà ấy vang vọng ra tận hành lang.

“Sienna, Danikova đây! Cô ở đâu rồi? Kinh khủng lắm! Bác sĩ Marconi

bạn cô, chết rồi! Bệnh viện đang náo loạn! Cảnh sát đến đây rồi! Mọi người
khai với họ rằng cô chạy ra ngoài và tìm cách cứu bệnh nhân! Tại sao thế?
Cô không hề biết anh ta. Giờ cảnh sát muốn nói chuyện với cô đấy! Họ đã
lấy hồ sơ nhân viên! Tôi biết thông tin trong đó đều sai – địa chỉ sai, không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.