HỎA PHỤNG HOÀNG - Trang 1001

"...Cái gì?"

"Từ lúc người đi thì ngài ấy cũng không trở về nữa!"

Tư Hàn thất thần từ từ ngồi xuống ghế, mày nhíu chặt thành hàng, tay đã

siết lại thành quyền đặt trên bàn. Ánh mắt trống rỗng vô hồn.

"Xem ra... bọn họ đã thông đồng lừa gạt ta..."

Tư Hàn lẩm bẩm một câu. Hắn nghĩ hoặc là Hoàng Thiên Ngạo đang lén

lút vượt thiên kiếp một mình mà không có hắn. Hoặc đã chọn một người
khác có thể giúp y vượt qua thiên kiếp rồi. Rốt cuộc từ trước đến nay lời
nào của Hoàng Thiên Ngạo là thật, lời nào là giả dối chứ?

Hắn cảm thấy đầu mình ẩn ẩn đau. Hờn ghen khiến bản thân đánh mất đi

sự tỉnh táo thường ngày. Cánh tay đặt trên bàn cũng hơi run run. Hắn nhắm
nghiền mắt ngón tay di di thái dương mình.

Có lẽ hắn phải lập tức trở về Thiên Hoa sơn, nhưng nếu đến nơi lại nhìn

thấy sự thật mà bản thân mình không thể chấp nhận được thì hắn nên làm
thế nào đây chứ? Kể cả Ngâm Tuyết cũng thông đồng cùng Hoàng Thiên
Ngạo lừa gạt hắn. Không đúng, Nhiếp Viễn cũng không ngoại lệ. Bọn họ
đều nói có cái gọi là Lệ long thạch, nhưng mà cuối cùng cái gì rồi cũng
không có.

Một người hắn yêu nhất, một người là nghĩa phụ mà hắn tôn kính nhất.

Mất ai hắn đều không thể chịu đựng nỗi. Bọn họ cùng nhau lừa gạt hắn,
cảm giác này khiến hắn cảm thấy vô cùng đau đớn.

"Ma tôn, thuộc hạ có tin khẩn cấp."

Tư Hàn nhắm nghiền mắt cắn chặt khớp hàm khàn khàn giọng.

"Nói!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.