HỎA PHỤNG HOÀNG - Trang 1005

Dứt lời, Hứa Tư Hàn không chần chờ nữa mà rất nhanh bay về Thiên

Hoa sơn. Nơi đó, dù có những chuyện vô cùng khó khăn để đối mặt, nhưng
hắn không thể không trở về. Trận đánh này có thể kẻ còn người mất, nếu
không may hắn không còn mạng, thì trước khi chết cũng phải biết rõ sự thật
kia.

Hắn cả đời mơ mơ hồ hồ, bị người khác thao túng, xoay trở trong lòng

bàn tay, không thể chấp nhận đến cuối đời còn bị người khác lừa dối mình.
Nếu Hoàng Thiên Ngạo không có ở Huyền Môn cung đợi hắn, vậy nhất
định đã cùng Ngâm Tuyết và Nhiếp Viễn trở về Thiên Hoa sơn rồi.

Lúc gần đến Thiên Hoa sơn, bỗng dưng Tư Hàn nhìn thấy dưới chân

mình chính là rừng đào tám dặm. Lúc này hoa vẫn nở, gió vẫn thổi và
không gian vẫn ngát hương hoa.

Hắn không khống chế được mà bay xuống đứng trước mặt hồ nước lớn.

Xung quanh cho dù có xảy ra bất kỳ biến cố nào thì nơi này vẫn không mảy
may thay đổi. Hệt như cái đêm hắn cùng y ở đây dây dưa cùng một chỗ,
cánh rừng này giống như nơi phong ấn ký ức của bọn, lưu giữ tất cả những
kỷ niệm ngọt ngào của hai người. Là nơi bắt đầu tình yêu của bọn họ, cũng
là nơi kết thúc mọi thứ.

Tư Hàn bỗng nhiên cảm thấy sống mũi cay xè, đáy mắt nhàn nhạt nước

nhưng nước mắt vẫn không có cách nào rơi xuống. Hắn đứng đó, yên lặng.

"Ta... rốt cuộc đã làm gì sai?"

Tư Hàn khàn giọng thảng thốt. Hắn từ từ bước lên chiếc cầu nhìn xuống

gương mặt mình dưới đáy nước.

Hóa ra tình yêu biến hắn trở thành người hạnh phúc nhất, cũng khiến hắn

trở thành người bất hạnh nhất thế gian.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.