HỎA PHỤNG HOÀNG - Trang 1081

Trên đường xuống núi, đến ngã ba đường vậy mà Tư Hàn lại nhìn thấy

một nam nhân phóng ngựa lướt qua. Hắn không tin nổi liền quay đầu lại,
bỗng nhiên kẻ kia cũng kiềm cương ngựa xoay đầu nhìn hắn.

"Lục Mạch?"

Hắn khẽ gọi một tiếng, Lục Mạch vì tiếng gọi này mà ánh mắt nhìn hắn

càng thêm sâu thẳm. Lục Mạch trong ngực đang ôm theo Bạch Cửu, lúc
này gương mặt Bạch Cửu có chút non nớt hơi ửng hồng giương đôi mắt
trong suốt nhìn Tư Hàn.

"Mạch ca ca, huynh biết hắn sao?"

Bạch Cửu vừa nói, ánh mắt có chút giận hờn không rõ nghĩa. Lục Mạch

nhìn Tư Hàn, môi bỗng nhếch lên thành một nụ cười nhẹ, khẽ gọi một
tiếng, dù chỉ mấp máy môi nhưng Tư Hàn có thể nhìn thấy rất rõ.

"Ma tôn..."

Hắn liền mỉm cười gật đầu với Lục Mạch, còn nói một câu.

"Sống lại là tốt rồi. Chúng ta từ nay không nên gặp lại nữa."

Lục Mạch gật đầu, một tay ôm Bạch Cửu, nghiêng xuống hôn vào má

hắn một cái dỗ người, rồi cả hai phóng ngựa rời đi.

Hóa ra sống lại không chỉ có mình hắn. Có lẽ ông trời đang muốn cho

những kẻ từng phạm sai lầm có cơ hội lần nữa sửa sai. Giống như hắn,
giống như Lục Mạch.

"Có khi nào sư phụ cũng..."

Tư Hàn không dám hy vọng nhiều, nhưng nếu như Hoàng Thiên Ngạo

không sống lại giống hắn thì vì sao y giờ này lại đến rừng đào tám dặm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.