HỎA PHỤNG HOÀNG - Trang 109

đừng phá phách cái gì để hắn phải tốn công thu dọn tàn cuộc nữa. Hắn là sứ
giả chứ không phải bảo mẫu. Thật mệt chết hắn!

Nhưng mà những chuyện đó không quan trọng. Hiện tại ăn mới là quan

trọng nhất. Chờ đợi thật lâu, miếng thịt thơm phức vừa chín tới. Ngâm
Tuyết vội vã giơ đũa lên gắp, vừa đưa đến miệng thì bên ngoài vang lên
tiếng đập cửa rầm rầm.

"Ngâm thúc, không xong rồi! Cứu mạng đi!!!!!!!!!!"

Ngâm Tuyết liền nhắm nghiền mắt hít một hơi kiềm xuống cơn tức giận

trong lòng, giả điếc, lần nữa há miệng định nhai thịt.

"Ngâm thúc, ngài không cứu mạng thì lần này chết người thật đó!"

Ngâm Tuyết bực mình giáng mạnh đôi đũa xuống bàn, miếng thịt cũng

theo đó rơi xuống đất. Đúng là một chút an tĩnh cũng không có. Hắn rõ
ràng là hắc long chứ không phải hắc cẩu, vì cái gì cứ đến tìm sai hắn chứ?

"CÁI GÌ?"

Lục Niên định tiếp tục gọi thì cửa bị đẩy ra kèm theo tiếng rống làm y

giật mình một cái. Sắc mặt Ngâm Tuyết đen như than, không đúng, than
cũng không đen bằng mặt hắn lúc này.

"Tiểu Thất... tiểu Thất không xong rồi!"

"Lại là thằng quỷ đó?"

Ngâm Tuyết nghiến răng nghiến lợi một cái.

"Bị giam ở đâu?"

"Hình phòng!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.