HỎA PHỤNG HOÀNG - Trang 108

Dứt lời, Hứa Tư Hàn lập tức bị áp giải rời khỏi hình phòng. Kiếm Phong

Chi liền quay sang nói nhỏ với Lục Niên.

"Tìm Ngâm thúc đi!"

***

Lúc này chính là thời gian hiếm hoi Ngâm Tuyết được nghỉ ngơi. Những

ngày vừa rồi hắn vô cùng bận rộn, nào là chuẩn bị các sự vụ cho kỳ hội,
nào là tiếp đãi Kỳ Anh cung chủ của Băng dược cung, cho nên đến thời
gian ngủ còn không có.

Hiện tại đang ngồi chồm hổm trên bàn, trước mặt đặt một hỏa lò nóng

hừng hực, thịt dê ướp gia vị vừa phải mà Linh Hy chuẩn bị sẵn cho hắn
đang đặt trên vĩ nướng nghi ngút khói.

Ngâm Tuyết vừa ngồi lật lật miếng thịt vừa nghe trống bụng kêu rột rột,

nhìn miếng thịt nướng vàng ươm chảy mỡ trên bếp. Quả nhiên, đồ ngon mỹ
vị mới là thứ hợp ý với hắn nhất trên đời này. Hắn thật hồi tưởng lại những
ngày tháng nhàn rỗi của mình trước đây.

Nhắc mới nhớ, cũng lâu rồi không thấy tiểu phụng hoàng ăn trộm rượu

hoa của Nhiếp Viễn mang đến cho hắn nữa. Nhiếp Viễn, lão đầu đó cái gì
cũng tốt, ngoại trừ miệng độc và ích kỷ. Ngâm rượu ngon cũng không cho
hắn một miếng. Năm đó nếu không phải tiểu phụng hoàng tình cờ nhìn thấy
thì bọn họ mãi mãi cũng không biết trên đời này còn tồn tại một loại rượu
ngon như vậy.

Lần đó hai người bọn họ uống một bình rượu say đến ba ngày. Sau đó

tỉnh dậy bị phạt, còn một bên bị Nhiếp Viễn không ngừng sỉ vả. Có lẽ đó
chính là nổi nhục lớn nhất của Ngâm Tuyết mấy trăm năm trở lại đây.

Bất quá hai năm này tính tình Tư Hàn có chút âm trầm. Có đôi lúc thấy

nó thật hiểu chuyện, có những lúc lì lợm khác thường. Hiện tại chỉ mong nó

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.