HỎA PHỤNG HOÀNG - Trang 168

hắn biết Hứa thợ săn rất thương mình. Thiên Hoa sơn không cần hắn thì
hắn sẽ trở về nhà. Nơi đó mới là nơi chân chính thuộc về hắn.

Tư Hàn nghĩ nghĩ liền nhắm nghiền mắt lại hít một hơi căng phồng ngực

rồi thở ra, vừa vươn vai vặn eo vừa chà chà lưng xuống nền cỏ xanh mướt.

"Quên đi tất cả, nơi đó mới là nhà của mình!"

"Ở đâu?"

Bỗng dưng có một người ngồi chồm chổm trước đầu hắn, từ trên cao

nhìn xuống.

"Linh Hy?"

Người đến vậy mà lại là Linh Hy. Tư Hàn nhìn thấy y lập tức chảy nước

miếng. Hắn ngồi bật dậy nhìn cặp lồng mà y mang đến.

"Chết đói hay sao tiểu tử thối?"

Linh Hy vừa nói vừa vươn ngón tay di di vào đầu hắn mấy cái. Bất quá

Tư Hàn không để ý đến y liền nhào đến giật lấy cặp lồng định mở ra thì bị
Linh Hy giật lại.

"Chặc chặc. Đồ cái thứ thô lỗ! Ngươi đúng là con quỷ đói."

Dứt lời y lấy từ trong lồng ra một đĩa thịt dê nướng thơm phức ném vào

tay Tư Hàn. Hắn giật mình chụp lấy. Vừa rồi nếu hắn không nhanh tay thì
mỹ vị đã rơi hết xuống đất không phải hay sao?

"Linh Hy, ngươi thật thương lão tử!"

Linh Hy chặc lưỡi mấy cái.

"Chà chà, miệng thối cũng mọc ngà voi!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.