HỎA PHỤNG HOÀNG - Trang 265

Tư Hàn tức giận đứng bật dậy phủi phủi quần áo rồi một đường đi về

phía trước, trên đường đi gặp hoa đá hoa, gặp cỏ đá cỏ.

"Tiểu tử thối, tính nết lớn thật!"

Ngâm Tuyết nhìn theo bóng dáng hậm hức của Tư Hàn mà không khỏi

chặc chặc lưỡi mấy cái. Khi quay đầu lại liền bắt gặp ánh mắt có chút lạnh
của Hoàng Thiên Ngạo, nhìn kỹ lại còn giống như hai thanh đao đang chém
chém vào mặt Ngâm Tuyết làm y giật mình một cái.

"Đại thống lĩnh!"

Hoàng Thiên Ngạo không để ý đến Ngâm Tuyết, cũng nhanh chóng

đứng dậy, phất tay rời đi.

"Trở về!"

"Dạ!"

Ngâm Tuyết nhìn bộ dạng chán ghét mình của đại thống lĩnh thì gãi gãi

đầu mấy cái. Mình cũng vì an nguy của đại thống lĩnh nên mới chạy đi tìm,
không lẽ khi nãy đại thống lĩnh còn ngủ chưa đủ đi? Nên tâm trạng mới
không vui như vậy?

Ngâm Tuyết càng nghĩ càng cảm thấy rầu rĩ. Y đã theo đại thống lĩnh

nhiều năm như vậy, làm từ quản sự của Thiên Hoa sơn cho đến bảo mẫu
của mấy đứa nhỏ, còn chăm lo sức khỏe cho đại thống lĩnh, bổng lộc không
cao, ngày nào cũng sai y, chuyện nhỏ chuyện to gì cũng nhớ đến y đầu tiên.
Vậy mà còn mặt nặng mày nhẹ với y? Không được, một ngày nào đó y nhất
định đình công. Nhất định phải đòi lại chút tôn nghiêm cho bản thân mình
mới được.

Ngày hôm đó trên đường trở về, năm người đều trầm mặc, nhưng Ngâm

Tuyết rõ ràng cảm giác được cả ba trong bốn người bọn họ đang ngầm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.