HỎA PHỤNG HOÀNG - Trang 342

"Ta sẽ không để nó chết, càng không để nó trở thành đại ma đầu!"

Những lời Nhiếp Viễn nói với Hoàng Thiên Ngạo khi nãy y đều nhớ rõ,

nhưng mà y không muốn buông tay đứa trẻ đó, nó từ lúc nào đã không một
dấu vết đi vào tim y mất rồi. Nếu như từ bỏ nó, y sẽ cảm thấy nhân sinh
không còn ý nghĩa.

"Đại thống lĩnh, nhị thống lĩnh cầu kiến!"

Bên ngoài có tiếng thị vệ vang lên. Hoàng Thiên Ngạo nhìn bút lông trên

tay mình rồi khàn khàn giọng.

"Tiến vào!"

Bạch Nghiên bước vào, hơi cúi đầu một cái.

"Đại sư huynh!"

"Ngồi đi!"

Bạch Nghiên ngồi xuống một bên, nhìn Hoàng Thiên Ngạo đang chấm

bút lông vào nghiên mực. Tay cũng đã căng ra một tờ giấy trắng trên bàn,
bắt đầu họa xuống một bức tranh.

"Có việc?"

Bạch Nghiên ngẩng đầu lên.

"Đại sư huynh, vừa rồi huynh đi vắng ở nhà xảy ra chút chuyện."

"Hửm?"

Hoàng Thiên Ngạo vẫn đều tay vẽ một thân trúc, đầu cũng không ngẩng

lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.