HỎA PHỤNG HOÀNG - Trang 347

Hoàng Thiên Ngạo không trả lời, đi thẳng lên ghế lớn ngồi xuống. Ngâm

Tuyết khẽ cúi đầu chào Minh Kính Hà rồi cũng rất nhanh theo sau đại
thống lĩnh.

"Hôm nay, ta mời hai người đến đây là muốn nói về chuyện hôn ước."

Vũ Yên Chi nghe thấy như vậy thì ngồi có chút không yên, gò má ửng

hồng, rũ mắt chớp chớp, miệng khẽ mỉm cười, hai bàn tay đặt trên đùi có
chút náo loạn.

Minh Kính Hà đêm qua trở về cũng đã hiểu được tâm tình nữ nhi của

mình. So với trước khi đến đây, thì Vũ Yên Chi có vẻ vô cùng yêu thích
Hoàng Thiên Ngạo.

Nhưng mà Hoàng Thiên Ngạo đối với mẫu tử nàng có vẻ xem nhẹ, nàng

hoàn toàn biết rõ điều đó. Cho nên, hôm nay nghe thấy những lời này thì
trong lòng bất an, ánh mắt từ lúc nào cũng trở nên thâm trầm.

Minh Kính Hà dù không muốn gả Vũ Yên Chi về Thiên Hoa sơn, đối

diện với kẻ lãnh khốc thế này nàng biết nhi nữ của mình nếu gả về đây hẳn
sẽ ăn khổ không ít. Nhưng mà nàng hy vọng mọi chuyện sẽ theo tính toán
của mình, không gả Vũ Yên Chi thì vẫn còn những công chúa khác, hoàn
toàn không ảnh hưởng đến đại cuộc. Chỉ là nếu mình chính miệng nói ra thì
sẽ không giống với Hoàng Thiên Ngạo nói.

"Hôn ước là chuyện đã định hàng ngàn năm nay giữa Long tộc và thiên

giới. Ta cũng đã từng xem trọng mối lương duyên này. Năm công chúa vừa
sinh ra, sứ giả của Long tộc cũng đã đến đón công chúa. Nhưng mà cả nàng
cả Vũ Bình Nguyên đều khước từ."

Hoàng Thiên Ngạo ở trên khàn khàn giọng. Vũ Yên Chi càng nghe càng

trở nên mê muội. Chất giọng trầm thấp nhưng nghe rất rõ độ ấm trong đó,
khác hẳn với ánh mắt lạnh lẽo của Hoàng Thiên Ngạo. Nàng từ lúc nào đã

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.