HỎA PHỤNG HOÀNG - Trang 47

Nhìn vẻ ngơ ngác của Phong Chi nhất thời khiến Ngâm Tuyết muốn một

gậy đập chết y. Đứa trẻ này cũng chính hắn trông coi dạy dỗ từ nhỏ đến lớn,
nhưng mà nó chỉ lớn xác chứ đầu óc thì vẫn vô cùng ngây thơ như ngày
đầu gặp gỡ.

Đặc biệt, mỗi lần không hiểu cái gì đó thì miệng há ra, cổ nghệch sang

một bên giống hệt một thằng ngốc. Người thật thà hay bị huynh đệ lừa gạt.
Chỉ có một ưu điểm duy nhất chính siêng năng, biết nghe lời, lớn lên có
chút thuận mắt. Cao lớn, anh tuấn, ngũ quan góc cạnh, toàn thân tản ra mùi
nam nhân mãnh liệt. Chỉ có điều ai thực sự biết được tư chất của hắn chứ?

Cũng may Long tộc không có nữ nhân, sau này muốn lấy vợ cho y cũng

còn có hy vọng. Nếu không với sự khờ khạo này chỉ e là Long tộc có cô
nương cũng không ai thèm để mắt đến y.

Nhìn thấy y gãi gãi đầu Ngâm Tuyết chỉ sợ rèn sắt không thành thép liền

ngoắc ngoắc y lại giảng đạo lý.

"A Chi. Ngươi về Thiên Hoa sơn cũng hơn trăm năm rồi. Những người

vào cùng thời với ngươi họ đều đã lần lượt rời Thiên Hoa sơn lập môn phái
riêng của mình. Ngươi xem Ân Sơn Tây Xương, khi đó không phải chính là
nhị sư đệ của ngươi hay sao?"

"Khi đó không phải thúc nói là do mẫu thân hắn gọi về nối nghiệp phụ

thân hắn hay sao?"

"..."

Xem ra Phong Chi vẫn chưa biết Ngâm Tuyết đang cố ý mỉa mai mình,

Ngâm Tuyết nhất thời khựng lại một chút nhưng vẫn cố gắng tiếp tục.

"Vậy còn tiểu tam, tiểu tứ, tiểu Thất?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.