HỎA PHỤNG HOÀNG - Trang 635

gội đầu bằng nước trà hôm qua của hắn. Y sợ hắn tiếp tục gãi sẽ không thể
ngừng lại được. Ngụy Trình có chút mím môi.

"Ngại quá, phiền ngươi không? Hay để ta tự làm được rồi, ngươi về nghỉ

ngơi đi, đêm cũng không còn sớm nữa."

Ngụy Trình khẽ viết vào tay hắn mấy chữ.

"Ta không ngủ được."

"Có phải vì tiếng khóc hay không?"

Phong Chi vừa nói tròng mắt vừa đảo qua đảo lại hệt như sợ ai nghe

thấy. Dù hắn bị mù nhưng đôi mắt vẫn vô cùng linh hoạt, nếu không ai nói
hẳn cũng khó nhận ra hắn bị mù.

Ngụy Trình đương nhiên không phải vì tiếng khóc ai oán của Bạch Cửu

làm cho giật mình, mà y vốn dĩ đến đây từ rất lâu rồi. Cửa phòng đóng kín,
y vào bằng lối cửa sổ. Những hành động ấu trĩ của Kiếm Phong Chi từ đầu
đến cuối đều bị y nhìn thấy hết.

Vốn dĩ thời hạn ba ngày đã qua, Lục Mạch vẫn chưa nói cho y biết hắn

rốt cuộc muốn gì, nhưng Ngụy Trình vẫn ở lại Huyền Môn cung. Bởi lẽ, từ
lúc nhìn thấy Kiếm Phong Chi, bỗng dưng y có một cảm giác khó nói thành
lời. Không hiểu vì lẽ gì, nhưng cả ngày nay y đều ở trạng thái ngẩn người.
Cảm giác muốn đi tìm một người nào đó cũng không còn nữa.

Huống hồ y phát hiện kẻ này lại là huynh đệ đồng môn của mình. Trước

đây Ân Sơn Tây Xương có nói y chính là đệ tử của Thiên Hoa sơn.

Không chỉ vậy, đêm qua Kiếm Phong Chi từng nói là do hắn hại y.

Nhưng y lại không cho là vậy. Người này vừa gặp y đã biết tâm tư đơn
thuần thiện lương, thậm chí ruột gan mình cũng hận không thể mang bày ra
trước mắt cho người ta xem, còn người mới quen biết như y nữa. Thân

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.