HỎA PHỤNG HOÀNG - Trang 707

"Hỏa phụng hoàng. Ngươi phóng hỏa giết người, hôm nay ngươi muốn

đại khai sát giới hay sao? Tại chỗ này làm điều xằng bậy chính là muốn đối
nghịch cùng tam giới."

"Ha ha."

Hứa Tư Hàn cười một tràn lớn.

"Đối nghịch hay không đối nghịch thì cũng chỉ từ miệng các người mà

ra! Nói thẳng tức là thẳng, nói cong tức là cong. Ta đã bị các ngươi nói là
yêu quái, vậy thì hôm nay ít nhất cũng phải làm xứng danh mình chứ!"

"Ngươi..."

"Minh Kính Hà, có những chuyện bà nên biết điểm dừng, còn không biết

giới hạn thì chắc chắn đá nát vàng tan!"

Vừa dứt lời, Hứa Tư Hàn liền vung tay một cái lập tức hỏa quang ập đến,

lần nữa một dãy cung điện nguy nga liền sập đổ. Tiếng la hét thất thanh
vang lên.

Hứa Tư Hàn cười một trận lớn rồi vụt cánh bay đi.

***

Sau khi rời khỏi thiên giới, Hứa Tư Hàn không trở về Huyền Môn cung

mà ngừng lại ở rừng đào tám dặm dưới chân Thiên Hoa sơn.

Nhìn thấy hắn đứng đó ngẩn người Minh Tường Lan liền hỏi hắn.

"Ngươi... có quyến luyến với nơi này hay sao?"

Tư Hàn liền thở dài một hơi.

"Ngọn cỏ gốc cây ở đây đều đã từng thuộc về ký ức của ta."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.