HỎA PHỤNG HOÀNG - Trang 734

"Người năm đó ở trong hang động từng nói sẽ không rời xa ta... nhưng

mà cuối cùng người đã không giữ lời hứa!"

Hoàng Thiên Ngạo khẽ rũ mắt.

"Ta khi đó đã rất hận sư phụ. Ta muốn giết mấy kẻ kia... nhưng mà, ta

chưa từng muốn giết sư phụ. Ta yêu sư phụ như vậy, ta không thể giết
người mà mình yêu!"

Hoàng Thiên Ngạo vẫn im lặng, đầu hơi cúi xuống một chút.

"Lần đó ta làm người đau..."

Hắn vừa nói vừa vuốt ve cổ y. Lần đó hắn đã dùng móng vuốt đâm vào

cổ y, hắn còn nhớ rất rõ.

"...Coi như chúng ta huề, có được không? Chuyện xưa, đừng nhắc nữa...

quý trọng hiện tại, được không?"

Nghe lời cầu tình của hắn, trái tim trong lồng ngực Hoàng Thiên Ngạo

bỗng nhói lên vài cái.

"Tiểu Thất..."

"Suỵt..."

Tư Hàn từ lúc nào đã nằm xuống, mắt đối mắt cùng Hoàng Thiên Ngạo.

"Ta chỉ muốn làm, không muốn nói nữa. Ta nhớ sư phụ, thật sự rất nhớ!"

Dứt lời hắn lại rướn người hôn lên môi y. Hoàng Thiên Ngạo cũng không

nói nữa mà trằn trọc đáp lại nụ hôn của hắn. Một lúc sau y cúi đầu, tại vết
sẹo hôn thật sâu, còn cố ý để lại vài dấu cắn khiến Tư Hàn không khỏi vặn
vẹo thắt lưng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.