HỎA PHỤNG HOÀNG - Trang 740

Hoàng Thiên Ngạo vẫn không trả lời.

"...Nhưng mà không sao. Có lão tử ở đây, nếu như lệ long thạch đó

không có tác dụng, lão tử nhất định mang chân hỏa ra cứu người."

Hoàng Thiên Ngạo khẽ nhíu mày một cái.

"Ngươi... không sợ chết sao?"

"Sợ chứ, nhưng so với mất người thì chết có gì là đáng sợ chứ?"

Hoàng Thiên Ngạo nghe vậy thì nghiêng đầu hôn xuống tóc Tư Hàn một

cái làm hắn bật cười khanh khách. Có lẽ đã rất lâu rồi hắn mới được cười
sảng khoái như vậy.

"Sẽ không có ngày đó, ta sẽ không để ngươi chết, tiểu Thất của ta!"

Hoàng Thiên Ngạo âm trầm suy nghĩ. Lệ long thạch gì đó cơ bản chưa

từng tồn tại. Sen đá ngàn năm nở một lần đương nhiên có, nhưng mà hoàn
toàn không có lệ long thạch.

Hoàng Thiên Ngạo bỗng nhiên nhìn xuống sợi dây đeo trên cổ Tư Hàn.

Lệ long thạch không phải đang nằm trên cổ hắn hay sao? Nước mắt của
rồng vô cùng quý giá, cũng chỉ hóa thành linh thạch duy nhất một lần mà
thôi. Đó chính là tình yêu của y dành cho Hứa Tư Hàn, vạn năm yêu chỉ
một người, mãi mãi sẽ không có tình yêu thứ hai, đó cũng chính là hồi ức
tốt đẹp nhất của bọn họ.

Nếu y may mắn vượt qua thiên kiếp thì mãi mãi cũng không buông tay

hắn. Còn nếu như không may mắn thì bất quá lúc Tư Hàn trở về y cũng đã
là một cỗ thi tàn. Hắn dù có đau khổ cũng sẽ không tìm đến cái chết. Y hiểu
hắn là một người mạnh mẽ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.