HỎA PHỤNG HOÀNG
Minh Nguyệt Vô Ưu
Chương 54: Sự Thật
Lúc này đang là nửa đêm, nơi nhà giam ẩm thấp tăm tối là một nam nhân
vận hắc bào, hai tay bị trói chặt treo lơ lửng trên mặt đất. Đầu gục xuống,
tóc tai tán loạn che đi nửa gương mặt đầy máu tươi. Trên thân thể, y phục
bị vết roi xé nát làm lộ ra vết thương dữ tợn không ngừng chảy máu.
Bỗng dưng, từ bên ngoài vang lên tiếng đế giày nện xuống sàn nhà cùng
vài ba âm thanh đao kiếm 'leng keng', nam nhân liền giương đôi mắt chằng
chịt tơ máu nhìn lên.
Ân Sơn Tây Xương toàn thân y phục đỏ rực, đầu đội ngọc quan xanh
thẳm, giày đỏ thêu rồng phượng không vướng chút bụi trần, từ từ bước
xuống bậc tam cấp rồi đi vào phòng giam.
Ân Sơn Tây Xương vừa bước vào liền lấy khăn tay che đi mùi tanh tưởi
trong ngục thất, còn khẽ nhíu nhíu mày mấy cái. Một lính canh lập tức
mang ghế đến, phủi bụi cho hắn, Ân Sơn Tây Xương ngồi xuống, giương
đôi mắt đầy tiếu ý nhìn nam nhân bị treo trước mặt.
"Ngâm thúc, ngài vẫn mạnh chứ?"
Đó chính là Ngâm Tuyết, mấy ngày trước đã bị Ân Sương Tây Xương
cùng đám thuộc hạ của Minh Kính Hà âm thầm bắt đi. Ngày hôm qua vừa
tỉnh lại thì liền bị treo ở đây, còn dùng hình không ngừng tra tấn.
Ngâm Tuyết nghe Ân Sơn Tây Xương nói nhưng cũng không trả lời, y
chỉ rũ mắt. Hiện tại trong người chỉ còn lại một chút sức lực cuối cùng,
không muốn phí hoài cùng hắn.