HỎA PHỤNG HOÀNG - Trang 971

căng thẳng.

Nhưng dưới hồ ngoài rễ sen thì không còn thứ gì khác. Hắn loay hoay

một lúc nhổ cả rễ sen rồi rất nhanh ngoi lên, nhảy trên mặt băng.

"Không có... không có!"

Hứa Tư Hàn quỳ trên mặt băng tay gấp gáp không ngừng tìm kiếm Lệ

long thạch trong đám sen mình mang lên, nhưng mà cái gì cũng không có.

Hắn lúc này tròng mắt đỏ ửng chằng chịt tơ máu, bỗng dưng nước mắt

một dòng chảy xuống. Trái tim trong lồng ngực cảm giác như có hàng ngàn
mũi dao sắc nhọn đang không ngừng xuyên xỏ đâm vào nhầy nhụa máu
tươi, đau đớn đến lợi hại.

Hình ảnh Hoàng Thiên Ngạo ôm hắn nói lời ngọt ngào, trước khi hắn rời

đi còn nói yêu hắn, sẽ đợi hắn trở về. Hắn đã mang trong mình tất cả hy
vọng về một tương lai tốt đẹp cùng y, nhưng mà cuối cùng cái gì cũng
không có.

Hóa ra, từ đầu đến cuối đều chưa từng tồn tại cái gọi là Lệ long thạch,

hóa ra tất cả chỉ là một màn lừa gạt của Hoàng Thiên Ngạo.

Mười ngày qua hắn như một kẻ ngốc mà chạy đến đây, chỉ sợ bỏ lỡ thời

khắc sen đá nở hoa sẽ hối hận cả đời. Hóa ra tất cả chỉ là một mình hắn suy
tâm vọng tưởng, cuối cùng lại đau đớn đến thế này.

Cái gì là yêu? Cái gì là thương? Hiện tại chỉ còn lại nỗi uất hận đến thấu

xương mà thôi! Giống như một kẻ bị người mình yêu thương tin tưởng nhất
vứt bỏ. Sự thật này thậm chí còn lạnh lẽo, đau đớn gấp ngàn lần những giấc
mơ lúc trước hắn nhìn thấy mình bị chính tay mẫu thân giết chết.

Hóa ra bị phản bội, bị lừa dối chính là cảm giác đau khổ đến cùng cực

như thế này. Hứa Tư Hàn bất giác run run khóe môi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.