HOA PHƯỢNG ĐỪNG ĐỎ NỮA - Trang 104

- Tụi bây nói vậy. Tao đang rầu thúi ruột đây.
- Rầu. Bộ đứa nào trong tụi mình không có chuyện thúi ruột. Ðể tao phân

tích nhé. Con Thuyền Nguyệt nhớ mẹ. Con Sơn Trà nhớ cha. Con Huyền
thôi miễn nhắc. Còn tao, mồ côi không ra mồ côi. Học sinh không ra học
sinh. Ðá cá, lăn dưa, bụi đời cũng không đến nơi đến chốn. Coi đi. Có đứa
nào vui không ? Nhưng cũng phải vui mà sống chớ. Tụi mình còn nhỏ mà.

Huyền rùng mình. Ghê chưa. Cái mặt phẳng im lặng thế, mà khuấy lên

một tí, lợn cợn đã nổi đầy. Huyền nắm tay bạn.

Có chuyện gì tụi mình cũng nói hết cho nhau nghe mà. Phượng Hồng,

bạn đang làm sao vậy ?

Huyền Nguyệt :
- Ờ. Giờ mới nhận ra. Sao mày héo quá vậy. Bộ mất ăn mất ngủ hay

sao...

Kim Trang triết lý sự đời :
- Buồn làm quái gì cho mệt xác thêm. Chuyện gì nó đã xảy ra rồi, phải

chào thua nó. Mà thôi, con Hồng không muốn nói, cũng đừng ép bạn chớ.
Thôi thì cùng mặc niệm buồn chung với nó vậy.

Phượng Hồng ngẫm nghĩ một lát hỏi :
- Nếu mấy bạn ở vào hoàn cảnh mình thì làm thế nào ?
- Hoàn cảnh. Nhưng hoàn cảnh ra làm sao đã chớ. Gia đình ? Tình yêu ?
- Bậy nữa. Chuyện ông bà già tao mà.
- Thì ở mới biết. Thử nghĩ coi.
- Nếu là tao. Tao đứng trung lập ở giữa Nga Mỹ.
- Tao bỏ ngay Nga, theo Mỹ liền.
- Không phải. Chuyện của mình còn khác hơn...
- Nữa. Lại còn khác. Hết biết trời trăng với mày. Khác cái gì chớ ?

Chừng đó màn, diễn đi diễn lại. Bộ đã quyết liệt không còn thuyết minh mà
rách màn ảnh vì những cú đấm đá rồi sao ?

- Không...
- Còn không ? Vậy chuyện ra sao chớ ? Mệt với mày rồi, Hồng ơi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.