Chương
9
V
ẫn dưới bóng mát của tàn phượng vỹ. Kim Trang múa máy tay chân :
- Lần này thì dựng ngược cái chuồng heo của con mụ.
- Dựng ngược chuồng heo. Mày nói giỡn phải không ?
Kim Trang trợn mắt nhìn Sơn Trà :
- Tao ít khi giỡn. Hỏi Phượng Hồng coi, lời tao nói nghiêm trang như lời
bác.
Phượng Hồng :
- Ðúng mà. Mai mốt trường mình có đám tang lớn lắm.
- Gì ghê vậy ? Phượng Hồng, đám tang ai ?
- Cô Mái Hiên sẽ đội mũ mấn, cầm gậy trúc.
- Bộ có ông lớn nào vừa tịch hả ?
- Toàn dân ăn mừng. Như hôm nghe tin bác Tôn chết, ôi, toàn dân đổ ra
đường hí hửng đông vui.
- Bậy nữa, con Thuyền Nguyệt.
- Thế là cái gì mới được. Ông già của bả bịnh sao ?
- Tao có biết cổ có ông già bà già gì đâu. Mà có thì chắc cũng hy sinh từ
thuở nào, liệt sĩ rồi. Tụi mày đi quá xa đề tài.
- Thôi mày ơi. Mày lúc nào cũng làm tụi tao hồi hộp. Nói nghe, ai chết
vậy ?
- Còn ai nữa. Cặp heo.
- Ủa. Khi nào ? Nó chết khi nào ?
- Chưa. Nhưng nó sẽ chết.