Phượng Hồng, tự nhiên cũng như Kim Trang, hăng hái nhảy vào chuyện
cặp heo. Có gì lạ đâu, nhà cửa lộn xộn, Phượng Hồng cũng cần có nơi để
trút bớt hậm hực.
Thuyền Nguyệt :
- Vậy thì tao tin chỉ vài ngày nữa thôi, trên sở có chỉ thị xuống, bắt mụ
dở chuồng heo.
- Rồi sao nữa ta. Gỡ chuồng heo, mụ còn việc gì để bận rộn, rồi mụ có
đủ thì giờ chăm sóc kỹ bọn mình là đi đứt đời. Chao ôi là nguy.
- Ừ há. Vậy là mấy thầy tính cũng trật lất trật lơ hết. Bậy hông ?
- Rồi. Giờ còn đâm lo nữa.
Nhưng bọn ngũ long lo quá xa. Những dự đoán, hy vọng gì của thầy trò
cũng sai bét. Cả tuần lễ trôi qua lặng lờ. Ngày thứ hai, chào cờ, cô hiệu vẫn
dậm chân, dợm bước theo đoàn quân đi. Mấy phút đầu của giờ học trôi qua,
yên lành. Nhưng chừng nửa tiếng sau, thấy thầy Ngãi bỏ lớp, đi ở dãy hành
lang. Việc gì phải vội lắm thầy mới cắm cúi như thế kia. Kim Trang bấu tay
Huyền :
- Thầy Ngãi mới đi qua. Sao bỏ lớp sớm vậy ? Có chuyện chăng ?
Thuyền Nguyệt hồi hộp :
- Tới. Tới rồi !
- Lên văn phòng. Vậy là trên sở xuống giải quyết.
Kim Trang hồi hộp, ngồi không yên. Nó bắn tờ giấy qua cho bạn Ngọc.
Lát, Ngọc cũng ném được giấy trả lời. Hoàn toàn không biết. Ông già đi
công tác chưa về, hỏi không được.
Phượng Hồng :
- Tao cầm chắc trong tay là có kết quả tới nới.
Kim Trang rên lên :
- Thủa chờ đợi, ôi thời gian nóng quá. Tao đổ mồ hôi như tắm. Nè, mày
coi. Ê. Nữa, ông thầy học vụ xuống kìa, ủa ổng đi luôn, bỏ qua lớp mình.
Chuyện gì nữa đây. Lớp 9. Ðúng rồi, thầy Ngãi dạy giờ đầu lớp 9. Tụi mày
nghe không, cái gì mà lớp đó ồn như chợ vỡ.