HOA PHƯỢNG ĐỪNG ĐỎ NỮA - Trang 151

Chương

13

C

ứ tối nào cũng phải ngồi chờ cửa, giữ nhà thì buồn chết được. Mẹ đã

bắt đầu công việc mua bán, làm ăn, giao thiệp trở lại, không lẽ cứ ngồi nhà
mà mong tin chị Thúy, rồi rũ cả người ra. Cũng mong mẹ ra ngoài, bận bịu
cho nguôi ngoại bớt. Lúc này việc thăm nuôi ba là phần của anh Ngô. Anh.
khéo dấu ba về vụ chị Thúy nhưng lá thư mới đây, chứng tỏ ba đã lo lắm
rồi. Ba nói nhiều đêm không ngủ được, nghĩ tới chị Thúy, ba nóng ruột lạ

thường. Có đêm ba như nghe tiếng chị Thúy gọi ba ơ. Trong suốt cả

tháng nay, cứ thiếp ngủ là ba nghe tiếng chị Thúy gọi. Anh Ngô đã tính
chuyện, bắt Huyền giả thư chị Thúy, vài gióng thôi, gửi lên trại tù để ba yên
lòng. Nhưng làm thế nào mà đánh lừa ba được. Chữ mẹ, chữ chị Thúy, anh
Ngô hay Huyền thì cũng in thành bản trong ký ức ba rồi. Viết thư, đã không
làm ba yên tâm, ba biết được, còn giết ba thì có. Cuối cùng, Huyền cũng đã
viết. Chị Thúy trở bệnh nặng, điều trị tại nhà thương. Lúc đầu tưởng khó
qua khỏi, nhưng nay, bác sĩ cho biết chắc chắn đã thoát hiểm. Huyền còn
nói là không dám đọc thư ba viết về cho chị Thúy nghe, sợ chị xúc động.
Lá thư gửi đi rồi Huyền ân hận mãi là đã lừa dôi ba. Nhưng trong hoàn
cảnh này, biết làm cách nào hơn. Chị Nữ vợ anh Ngô, bỗng nhiên giọng
lưỡi cũng thay đổi hẳn. Ðã bắt đầu có lời cay đắng. Huyền biết mà, đã đến
lúc chị sáng mắt ra rồi. Ông già của chị, được cất nhắc lên tới chức phó
giám đốc một công ty, mới đây bị tố táp sao đó, đang giữa ban ngày công
an sở, công an phường, tới kiểm kê, niêm phong tài sản. Ông bố còn trong
vòng điều tra, số phận cũng mong manh. Chị Nữ đã nhanh chóng phân chia
tài sản gửi mỗi nơi một ít. Vậy là nhà Huyền, đang có một cái ti vi đặt
chình ình, thêm cái tủ lạnh, hai cửa, đời sau cùng của năm 75. Có vậy mà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.