HOA PHƯỢNG ĐỪNG ĐỎ NỮA - Trang 32

Chị Thúy nói cũng không sai. Ra tới đường, chỉ một hơi thở nhẹ, Huyền

đã trút hết bao nặng nề của mái nhà càng ngày càng thiếu vắng. Ba mẹ con,
mẹ và chị Thúy, mỗi người một tâm sự. Còn Huyền, chưa có tâm sự nào,
nhưng chuyện trường học, chuyện bạn bè, nhiều lúc cũng đè nặng như trái
núi.

Tới nhà anh Ngô, cửa khóa trái. Ðến nhà anh Tâm, cũng không gặp ai.

Bà ngoại anh ấy mắt lòa, nhìn người này lộn người kia. Lá thư của chị
Thúy, vẫn nằm gọn trong túi. Buồn cười thật. Họ yêu nhau bao năm, gặp
nhau hàng ngày, vẫn cứ thư từ. A, mà không. Hình như cả tuần này không
thấy anh Tâm tới ? Còn nữa, lại có một lá thư của anh Tâm qua đường dây
bưu điện. Lại một màn giận nhau. Y như anh Ngô, giận bà vợ, bỏ đi. Lang
thang ngoài đường hoài sao ? Ghé nhà, ăn bữa cơm xong là chị Thúy đuổi
như đuổi tà :

- Về đi ông ơi. Ông ở đây, chị ấy tới làm giặc. Làm giặc cũng không

đáng lo, chị ấy ra trình phường khóm. Thôi, em sợ dính tới mấy nhà công
cán Cách Mạng lắm. Về đi cho yên nhà. Anh mà cũng bày đặt giận lẫy.

Nhưng anh Tâm, chị Thúy khác. Họ mà còn sức để giận nhau ? Không

đâu. Huyền nghĩ. Chả hiểu ông bà này có chuyện gì vậy. Tình yêu, rắc rối
thiệt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.