HÓA RA ANH VẪN Ở ĐÂY - Trang 169

“Thế nhưng không có tiền thì càng không màng tới nổi. Hơn năm mươi
vạn…” Tô Vận Cẩm lắc đầu cười nhăn nhó, chẳng qua cũng chỉ là một món
quà sinh nhật, một món đồ chơi kềnh càng, nhưng có lẽ lại là con số không
tưởng ở chỗ sống chết hiểm yếu của những người túng quẫn.

“Đừng tưởng là bố anh phóng khoáng nhường này, nếu mà ông cụ ra tay
rộng rãi thế, cục phòng chống tham nhũng sẽ mò đến rầy rà ngay, chắc chắn
lại là tiền mẹ anh ném ra thôi”, Trình Tranh nhìn cô nói.

Tô Vận Cẩm xoay đầu anh nhìn thẳng ra phía trước, “Bố mẹ đã tặng xe cho
anh, thì phải lái cho cẩn thận mới được”.

Cô vốn định nói với anh điều gì? Giờ thì cô chẳng còn muốn nói gì nữa rồi.

Ngày hôm sau, Trình Tranh nằng nặc đòi đưa cô đi làm. Chiếc xe lộng lẫy
phô trương trên suốt đường đi đã thu hút biết bao nhiêu sự chú ý, sau khi
bước vào công ty, những đồng nghiệp hiếu kì của cô lũ lượt đến thăm dò
chỗ cô, ngưỡng mộ cô tốt số, trèo được cành cao. Tô Vận Cẩm trước sau
chỉ lặng lẽ không hé một lời, cũng may bình thường cô cũng ít nói, nên lúc
này cũng không đến nỗi đắc tội với đồng nghiệp.

Buổi trưa trước giờ nghỉ, Vận Cẩm gọi điện thoại cho Thẩm Cư An, đến
chiều, tám vạn tệ đã y hẹn chuyển vào tài khoản của cô, cô tức tốc chuyển
tổng cộng mười hai vạn cho dượng.

Trong lòng Tô Vận Cẩm thầm cảm ơn Thẩm Cư An đã không hỏi nhiều,
chẳng chút do dự đưa tay giúp đỡ, nhưng cô cũng hiểu rằng mượn tiền ở
chỗ anh thực ra chỉ là bước đường cùng. Không nói đến quan hệ chồng
chéo khăng khít giữa anh với Trình Tranh, chỉ riêng mối tình nhập nhằng
một thời giữa cô và anh thôi cũng đã không nên dây dưa tiền nong với anh
rồi, không đến mức cùng đường không lối thoát, cô cũng sẽ không đi bước
này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.