HÓA RA ANH VẪN Ở ĐÂY - Trang 234

Thế nhưng cô nàng Lục Lộ lắm lời trách móc một câu: “Anh giai, anh như
thế không được đâu, bạn học cấp III ăn tôm dị ứng anh vẫn nhớ, bạn gái
thích ăn gì lại chẳng hay...”.

“Ăn thức ăn của em đi, chỉ có em lắm lời nhất thôi !”. Tô Vận Cẩm muốn
cắt lời cô nàng mà không kịp.

Trình Tranh bỗng nhiên nhìn Tô Vận Cẩm cười, “Đấy là bởi vì cái bộ dạng
chị Tô của em dị ứng ngày xưa làm cho anh bị ấn tượng sâu đậm quá, đúng
không, Vận Cẩm?”.

Tô Vận Cẩm miễn cưỡng nặn ra một nụ cười, cô làm gì mà không hiểu
được ám chỉ của anh. Mấy năm hai người sống chung, có lúc cô ra ngoài ăn
cơm, mỗi lần ăn phải tôm, về đến nhà, trên người đều nổi đầy sần đỏ, vừa
đau vừa ngứa, uống thuốc dị ứng xong, là sẽ để lưng trần, để Trình Tranh
xoa nhè nhẹ cho cô. Anh không dám mạnh tay, sợ sẽ làm cô bị thương, xoa
mãi xoa mãi, hai người cuối cùng quấn lấy nhau... Đó đã là việc rất lâu
trước đây rồi, anh không nên xa gần khơi lại chuyện xưa như thế, bản thân
cô càng không nên nhớ lại vẻ nhu mì khi ấy.

Lục Lộ làu bàu một câu: “Chẳng phải là chưa ăn hay sao, mặt mũi làm gì
mà đỏ bừng thế, lấy tay chạm vào cũng bị dị ứng à?”.

“Phải rồi, Trình Tranh, công trình phía mạn Thiên Hà bọn anh tiến triển ra
sao rồi?”, Tô Vận Cẩm cảm thấy mình buộc phải chuyển chủ đề nói
chuyện.

Trình Hiểu Đồng há hốc miệng, thắc mắc: “Trình Tranh, anh có công trình
ở Thiên Hà lúc nào thế, mấy hôm nay chẳng phải bảo là ở chỗ Nhị Sa Đảo
hay sao?”.

“Toàn nhà của đứa bạn trong quá trình thi công nảy sinh ít vấn đề, anh qua
giúp xem thế nào”, Trình Tranh đáp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.