HÓA RA ANH VẪN Ở ĐÂY - Trang 261

trên các phương tiện truyền thong, người đàn ông lịch thiệp nho nhã như
thế, không ngườiờ lại chẳng khác gì loài cầm thú.

“ Hắn ta có còn là con người không? Đi, đi với chị.” Tô Vận Cẩm đeo lại
đôi kính đen lên mặt Lục Lộ, tóm lấy cô nàng đi thẳng ra ngoài.

“ Đi đâu ạ?”, Lục Lộ giãy giụa.

“ Đi bệnh viện, đi báo công an.” Tô Vận Cẩm vốn không phải là người dễ
kích động, vậy mà cô cảm thấy cổ họng bị thứ gì đó chẹn cứng lại đến nhói
đau.

Lục Lộ cuối cùng cũng giãy ra khỏi cô, “ Không ích gì đâu, chị Tô. Chị để
mặc em, vết thương của em đã từng chữa trị rồi, còn ông ta, ông ta bị
thương cũng chẳng nhẹ hơn em đâu. Nếu chị muốn tốt cho em, thì cứ giả vờ
không biết gì được không?”

Tô Vận Cẩm nhìn cô bé, đây chính là Lục Lộ, là Lục Lộ mà trước nay cô
vẫn ngỡ rằng tươi vui hạnh phúc nhất.

Lục Lộ đi rồi. Tô Vận Cẩm thất thần ngồi thừ trong phòng làm việc, không
lâu sau, tiếng chuông điện thoại vang lên, cô thốt nhiên giật thót mình,
không phải điện thoại của công ty.

Tô Vận Cẩm bắt máy di động, bên kia chỉ nói chưa đến ba phút, dập máy
rồi, cô còn ngồi tại chỗ hồi lâu, không động đậy.

Lúc bừng tỉnh lại, Tô Vận Cẩm chạy một mạch đến phòng nhân sự, rồi đến
chỗ Từ Chí Hằng để làm thủ tục. Sau đợt nghỉ ốm hồi bốn năm về trước, cô
chưa từng xin nghỉ lễ nghỉ tết gì thêm, thế nên Từ Chí Hằng rất thoải mái
cho cô luôn mười lăm ngày nghỉ. Ngay trước lúc cô rời khỏi phòng làm
việc của anh, Từ Chí Hằng hỏi một câu: “ Vận Cẩm à, không sao chứ, nếu
có gì cần giúp đỡ thì em cứ nói.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.