HOA SEN TRẮNG - Trang 175

171

được sinh ra đều không có tên - thế rồi tên được cho. Cái tên
là sự cần thiết, nó có hữu dụng nào đó trong thế giới; sẽ rất
khó nếu mọi người đều không có tên. Cho nên nó là tiện
dụng, sự cần thiết, nhưng nó không là thực tại, nhớ lấy.

Bạn không phải là tên của bạn, nhưng dần dần, dần

dần bạn trở thành cái tên bạn. Nếu ai đó chống lại cái tên
bạn, bạn nổi cáu, bạn sẵn sàng đánh nhau, bạn phát rồ -
dường như bạn là cái tên của bạn!

Swami Rama một hôm đi tới cười to. Ông ấy ở New

York. Người chủ không thể tìm được ra lí do tại sao ông ấy
cười nhiều thế. "Chuyện gì xảy ra vậy?" Ông ấy vừa mới đi
dạo và bây giờ ông ấy tới với tiếng cười thế; tiếng cười có
vẻ gần như điên, dở hơi.

Ông chủ hỏi, "Có chuyện gì vậy? Cái gì xảy ra?"

Và Rama nói, "Vài người đã bắt đầu lăng mạ Rama,

xúc phạm Rama, và tôi thích thú với toàn thể vấn đề này
lắm! Tôi quan sát nó, tôi thấy Rama bị xúc phạm. Nhưng tôi
không là Rama! Những người đó đã phí hơi không cần thiết.
Tôi không phải là cái tên tôi, đó là lí do tại sao tôi cười. Và
điều tốt là tôi không có cái tên nào - không ai có thể xúc
phạm tôi được, không ai có thể lăng mạ tôi được. Tôi là vô
danh, tôi là vô dạng."

Nhưng chúng ta ở trong trạng thái vô ý thức và chúng

ta trở nên bị đồng nhất với bất kì cái gì.

Đó là vào buổi tiệc Nô en tại văn phòng. Khi họ đặt

chiếc tràng kỉ tiếp khách văn phòng trong phòng tối, hơi thở
của họ trở nên nóng và nhanh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.