HOA SEN TRẮNG - Trang 176

172

"À, Herbie," cô ấy nói một cách đam mê, "anh chưa

bao giờ làm tình với em giống thế này trước đây. Có phải là
vì tinh thần ngày nghỉ lễ không?"

"Không," anh ta hổn hển, "có lẽ bởi vì anh không là

Herbie."

Những người vô thức! Ai biết ai là Herbie và ai không

là Herbie? Ngay cả bản thân Herbie không là Herbie. Nhưng
chúng ta liên tục sống cuộc sống của mình với mọi điều vô
ý thức này.

Cantor, Klein, Levy và Strulowitz gặp nhau ăn trưa.

Sau khi gọi món, Cantor nói, "Ôi, ôi, ôi!"

"Ai, ai, ai!" Klein trả lời.

"Yai, yai, yai!" Levy thêm.

"Này," Strulowitz nói, "nếu các bạn mà đi vào nói

chuyện kinh doanh, tớ sẽ không ở lại đâu!"

Chúng ta có ý tưởng nào đó trong tâm trí; chúng ta

phóng chiếu các ý tưởng đó lên người khác, chúng ta diễn
giải chúng theo ý tưởng của chúng ta, và chúng ta sống
trong một thế giới bị giam cầm trong bịa đặt riêng của
chúng ta.

Đây là điều Bồ đề đạt ma gọi là tâm trí, bản ngã. Bỏ

nó đi! Thấy cái đang đó đi. Đừng can thiệp vào nó, đừng
diễn giải nó theo bất kì cách nào. Nhìn hoa hồng. Thậm chí
không nói rằng nó là đẹp, bởi vì đó là can thiệp. Không nói
gì hết cả. Hoa hồng im lặng: bạn cũng im lặng. Để có gặp
gỡ đi, gặp gỡ sâu sắc giữa bạn và hoa hồng, không tâm trí
nào ở giữa bạn và hoa hồng, và bạn sẽ ngạc nhiên: người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.