HOA SEN TRẮNG - Trang 179

175

Phật tương truyền đã nói, "Khoảnh khắc ta trở nên

chứng ngộ, toàn thể sự tồn tại trở nên chứng ngộ đối với ta."
Và tôi có thể xác nhận điều đó: khoảnh khắc tôi trở nên
chứng ngộ, toàn thể sự tồn tại đã trở thành chứng ngộ với tôi
nữa.

Khi tôi nhìn bạn, tôi không nhìn bạn như người

thường, bình thường. Tôi nhìn bạn như chư phật - tất nhiên
ngủ, ngáy nữa, nhưng điều đó không tạo ra khác biệt nào
cho phật tính của bạn. Phật tính có mọi tự do để ngáy và
ngủ! Nhưng tôi có thể thấy rằng sâu bên dưới việc ngáy của
bạn chỉ là bề mặt, giấc ngủ của bạn chỉ là bề mặt. Sâu bên
dưới có ánh sáng bùng cháy vĩnh hằng. Tôi thấy bạn như
chư phật; bạn còn chưa thấy nó.

Chức năng của thầy là giúp bạn thấy cái thầy đã thấy

trong bạn. Thầy giúp bạn cũng để để thấy điều đó: đó là
toàn thể chức năng của thầy.


Ông mà quan sát trong kinh rằng mọi chư phật đều
thuyết giảng cho hai nhóm, người thường và người trí
huệ, nhưng trong con mắt của Thiền, cuộc sống của
hiền nhân là cuộc sống của người thường và cuộc
sống của người thường là cuộc sống của hiền nhân.

Chư phật phải dạy hai loại người, bởi vì trên bề mặt có

hai loại người, người thường và người trí huệ, do đó có hai
loại phát biểu của mọi chư phật. Vài phát biểu được dành
cho người ngu. Đừng phán xét vị phật bởi những phát biểu
này. Nhớ tới hoàn cảnh, nhớ tới người được trao, người
được trả lời. Đừng quên người này. Và vài câu trả lời dành
cho người trí huệ. Không khó phân loại chúng bởi vì chúng
tất cả đều được biên soạn cùng nhau.

Trong Vedas chỉ một phần trăm phát biểu là đáng giữ

lấy; chín mươi chín phần trăm chỉ đáng vứt đi. Đấy cũng là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.