HOA SEN TRẮNG - Trang 180

176

trường hợp với Kinh Cựu ước, đấy cũng là trường hợp với
kinh Koran, bởi vì Mohammed bắt gặp đủ loại người. Và
những người này là các loại cơ bản: người ngu, người
thường, người mơ, người ngủ, và người trí huệ. Với người
trí huệ ông ấy sẽ nói một điều. Chẳng hạn, Jesus nói, "Gõ
cửa, và cửa sẽ mở ra cho ông." Điều này phải đã được nói
cho ai đó rất rất ngủ.

Một hôm Rabiya đi qua và bà ấy thấy Hasan đang ngồi

trước nhà thờ hồi giáo, nước mắt lăn dài trên má ông ấy, và
khóc lóc với tay giơ cao trong lời cầu nguyện sâu sắc. Ông
ấy đang nói với Thượng đế, "Tôi gõ cửa và gõ mãi vào cửa
của ngài - trong nhiều năm tôi đã từng gõ. Tại sao ngài
không mở cửa? Khi nào ngài sẽ nhận tôi?"

Rabiya đi qua. Bà ấy lại gần Hasan, lay ông ấy khỏi

lời cầu nguyện và nói, "Này ông, ngu vừa thôi! Cửa mở đấy.
Chúng chưa bao giờ đóng. Đơn giản đứng dậy và vào đi!"

Bây giờ, Hasan đang ở ngay đường biên, một bước

nữa và ông ấy sẽ trở thành trí huệ.

Không có mâu thuẫn trong câu nói của Jesus, "Gõ cửa,

và cửa sẽ được mở," và câu nói của Rabiya, "Ông đang nói
điều vô nghĩa gì vậy - 'Tôi gõ cửa'! Cửa đã mở rồi!" Không
có mâu thuẫn nào, không thể có được. Không thể tìm được
mâu thuẫn giữa hai phát biểu của Phật. Nhưng ở đây hoàn
cảnh là khác. Jesus phải đã nói cho người thường, người
bình thường, và Rabiya đang nói cho người chỉ ngay trên bờ
trở nên chứng ngộ.

Chính khoảnh khắc đó Hasan mở mắt và nói, "Đúng

rồi, chị đúng! Cửa chưa bao giờ đóng cả. Tôi đã là kẻ ngu.
Chính từ bi của chị tới mức chị quấy rối giấc ngủ của tôi.
Tôi vô cùng biết ơn chị. Vâng, cửa chưa bao giờ đóng cả -

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.