239
Bạn có thể bắt đầu tin vào ý tưởng về vô thực thể nếu
bạn trở nên bị thuyết phục về giáo huấn của vị phật, nhưng
điều đó sẽ chỉ là tri thức - nghèo nàn, vô nghĩa, gánh nặng,
tù túng; nó sẽ không giải thoát bạn. Nhưng nếu bạn hiểu
thông điệp này, nếu bạn là một thanh văn, nếu bạn lắng
nghe thông điệp này, tới chính trái tim của nó, nhịp tim đập
của nó, nếu bạn đập rộn ràng cùng con người của phật và
bạn thấy điểm rằng phật chỉ là tác nhân xúc tác.... Ông ấy sẽ
không làm cái gì cho bạn cả, nhưng sự hiện diện của ông ấy
có thể khuấy động bạn, có thể làm lẩy cò cái gì đó trong bạn
và thế rồi bạn đi theo cách riêng của bạn.
Bạn sẽ phải đi tới cốt lõi bên trong nhất của bạn một
mình, tuyệt đối một mình. Đó là lí do tại sao điều được nói
bởi Thiền nhân là: Nếu ông gặp phật trên đường, giết ông ta
ngay lập tức - bởi vì bạn phải đi một mình tới mức ngay cả
vị phật cũng không có, thậm chí cả thầy bạn cũng không có
đó trong kinh nghiệm tối thượng.
Vâng, trước điều đó, chỉ một bước trước điều đó, bạn
sẽ phả đi khỏi thầy nữa; bạn sẽ phải nói lời tạm biệt. Chỉ
một bước trước bước nhảy tối thượng, với lòng biết ơn lớn
lao, đệ tử nói lời tạm biệt và lấy cú nhảy. Nhưng cú nhảy đó
phải là một mình, nó là "chuyến bay của một mình tới một
mình," như Plotinus gọi nó.
Nhưng người hỏi không quan tâm chút nào tới những
câu trả lời này. Anh ta quá bận với lời riêng của mình.
Trong khi Bồ đề đạt ma đang trả lời, anh ta phải làm ra câu
hỏi khác.
Câu hỏi thứ tư:
Thầy gọi tâm trí không có hiểu biết đặc biệt, và cũng
không có ảo tưởng đau đớn là gì?