HOA SEN TRẮNG - Trang 245

241

khoảnh khắc này được coi là rất có triển vọng, rất thiêng
liêng bởi lí do nào đó: chúng biểu tượng hoá cho quá trình
bên trong của bạn; chúng là những khoảng khắc của bồ tát.

Trước khi ai đó trở thành phật, người đó trở thành bồ

tát. Từ bồ tát về nghĩa đen nghĩa là vị phật về bản chất. Khi
mặt trời còn chưa mọc lúc đó về bản chất là buổi sáng, điều
đó sắp xảy ra trong vòng vài giây, điều đó là không tránh
khỏi bây giờ. Khi người ta là bồ tát, phật tính là không tránh
khỏi. Trong khoảng hở đó, điều này xảy ra.

Người hỏi này hỏi:

Thầy gọi tâm trí không có hiểu biết đặc biệt …

Trong khoảng hở này không có hiểu biết đặc biệt, bởi

vì vị phật còn chưa xuất hiện.


…và cũng không có ảo tưởng đau đớn là gì?

Nhưng mọi ảo tưởng đau đớn đã biến mất bởi vì đêm

qua rồi. Ngôi sao cuối cùng đã mất. Đây là khoảnh khắc
đẹp, nhưng rất sợ hãi nữa. Bạn gần như ở trạng thái lấp
lửng, treo giữa hai thế giới, hai thế giới khác toàn bộ. Nếu
bạn không ở cùng thầy, bạn có thể trở nên hoảng sợ tới mức
bạn có thể rơi lại vào hình mẫu cũ, bởi vì ít nhất đã có cái gì
đó để bám vào, để giữ lấy. Ít nhất bạn biết cái gì đó. Nó có
thể chỉ là thông thái, nhưng cái gì đó có đó mà bạn đã biết.
Bây giờ bạn không biết gì, không cái gì đặc biệt.

Khe hở có thể rất rất đáng sợ. Nó là vậy. Thầy không

bao giờ được cần tới nhiều hơn trong khe hở này, bởi vì
thầy có thể cầm tay bạn, thầy có thể thuyết phục bạn chờ đợi
thêm chút nữa, thầy có thể kể cho bạn câu chuyện riêng của
thầy, rằng "điều này đã xảy ra cho ta và điều này bao giờ
cũng xảy ra cho những người đã trở thành chư phật. Đây là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.