HOA SEN TRẮNG - Trang 247

243

anh ta, bởi vì khi Bồ đề đạt ma vẫn còn im lặng người này
phải đi ngày càng nhiều hơn trong tâm trí anh ta. Không bận
bên ngoài, cho nên anh ta phải đã trở nên bận hơn bên trong.
Do đó sau một lúc Bồ đề đạt ma nói tiếp theo cách riêng của
ông ấy, không đợi câu hỏi của anh ta. Có thể điều đó có thể
giúp cho anh ta, có thể điều đó sẽ trả lời câu hỏi đang nảy
sinh trong tâm trí anh ta. Cho nên Bồ đề đạt ma không đợi
câu hỏi của anh ta được nêu ra nữa, ông ấy bắt đầu trả lời.
Phỏng có ích gì mà đợi câu hỏi của anh ta? Anh ta đã hiểu
lầm lời.

Những người rất thông minh bao giờ cũng sẽ hiểu lầm

lời. Lời có thể có nhiều nghĩa, nhiều hàm nghĩa, bạn bao giờ
cũng có thể tìm ra cách diễn giải mới của riêng bạn.

Người đàn bà đang đi xe bus giật mình khi một giáo

sư nổi tiếng vừa lên xe bus ngồi đối diện với bà ấy mà chim
vẫn còn thò ra.

"A hèm!" bà ấy nói the thé, chỉ một cách kinh tởm tới

bộ phận xúc phạm. "A hèm!" bà ấy nhắc lại to hơn, khi
người đàn ông không đáp ứng.

Sau nỗ lực thứ ba bà ấy nghiêng người tới và nói,

"Thưa giáo sư, tôi xin lỗi, nhưng 'cái' của ông thò ra đấy!"

"Ồ!" ông giáo sư nói, tự chỉnh lại mình, "bà vừa mắt

bản thân bà chưa. Nó thò vừa chưa."

Giáo sư là giáo sư - họ khéo với lời. Ông ấy không bị

quấy rối chút nào, thay vì thế ông ấy thấy lỗi ở người đàn
bà.

Bồ đề đạt ma không đợi. Đầu tiên ông ấy vẫn còn im

lặng....

Có một ngạn ngữ Thiền nổi tiếng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.