HOA SEN TRẮNG - Trang 253

249

giờ ông ấy thử trả lời mọi điều có thể được hỏi. Tại sao để
người này gây rắc rối cứ hỏi đi hỏi lại mãi?

Ông ấy nói:

"Mọi chư phật thuyết giảng trống rỗng. Tại sao? Vì họ
muốn làm tiêu tan những ý tưởng cụ thể của học trò.
Nếu học trò thậm chí bám lấy một ý tưởng về trống
rỗng, anh ta phản bội mọi chư phật. Người này bám
lấy sống mặc dầu không có gì được gọi là sống; người
khác bám lấy chết mặc dầu không có gì được gọi là
chết. Trong thực tại không có gì được sinh ra, hậu quả
là không có gì diệt.

Đây toàn là các ý tưởng của chúng ta, làm ra niềm tin

của chúng ta: sống, chết, yêu, ghét, tốt, xấu, đúng, sai, đạo
đức, vô đạo đức, đức hạnh, tội lỗi. Đây toàn là những ý
tưởng của chúng ta. Chúng ta đang cố áp đặt ý tưởng của
chúng ta lên thực tại, lên người khác, lên bản thân riêng của
chúng ta.

Người thức tỉnh thực không có ý tưởng. Không cái gì

là 'tốt' với người đó, và không cái gì là 'xấu'; mọi thứ là như
chúng vậy. Người đó đơn giản sống trong tính như vậy của
sự tồn tại, trong tathata. Người đó không tuân theo đạo đức
nào đó, bởi vì không có gì là 'vô đạo đức', không cái gì là
'đạo đức' với người đó. Người đó sống từ khoảnh khắc sang
khoảnh khắc, một cách tự phát, không bị bận tâm về cái gì
là đúng, cái gì là sai, về chọn cái gì và không chọn cái gì.
Người đó sống trong nhận biết vô chọn lựa và người đó
hành động từ nhận biết vô chọn lựa. Thế thì bất kì cái gì xảy
ra đều là tốt.

Cố hiểu điểm này đi: bạn bao giờ cũng chọn cái để

làm - cái gì là đúng, cái gì là sai? Vị phật không bao giờ
chọn, ông ấy đơn giản sống. Nhưng bất kì cái gì bạn chọn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.